Trong cuốn hồi ức Baby Steps: Having the Child I Always Wanted (Just Not as I Expected) vừa xuất bản, Elisabeth đã chia sẻ mọi tâm tư khi thực hiện phương pháp này cũng như đưa ra lời khuyên khuyến khích phụ nữ nên sinh con khi còn trẻ.
Chị đã rất thành thật trong quyển sách mới xuất bản của mình về chuyện dùng phương pháp thụ tinh ống nghiệm để có con. Theo nhận xét của bác sĩ, đâu là nguyên nhân chính gây nên tình trạng vô sinh ở chị?
Theo bác sĩ, nồng độ hoóc-môn của tôi quá cao nên trứng sẽ lão hóa rất nhanh, khiến tôi không thể có con theo phương pháp tự nhiên được. Đó là một cú sốc lớn khi tôi bước qua tuổi 34.
Cảm giác của chị lúc đó thế nào?
Thật sự tôi cảm thấy rất nhiều thứ: sợ hãi, tuyệt vọng và cả xấu hổ. Tôi buồn vì mình sẽ không bao giờ mang đến cho Ron một gia đình toàn vẹn. Hơn thế nữa, tôi hiểu rằng vô sinh là nỗi thất vọng lớn nhất trong đời khi không thể làm tròn chức năng của người phụ nữ.
Đó đúng là chuỗi ngày đau khổ khi buộc phải đón nhận một thông tin “từ trên trời rơi xuống”. Phải mất bao lâu chị mới tìm đến phương pháp hỗ trợ mang thai và sinh con này?
Tôi đã vực dậy rất nhanh, dù biết mình còn thất vọng nhiều lắm. Kể từ khi còn là một cô bé, tôi luôn khao khát được làm mẹ, luôn mơ về hình hài bé bỏng sau này mình sinh ra. Bạn biết đấy, thụ tinh trong ống nghiệm là lựa chọn duy nhất để tôi có thể hiện thực hóa ước mơ lớn nhất của đời mình.
Chị thấy thế nào trong suốt quá trình thụ tinh trong ống nghiệm?
Hãy tưởng tượng: một mặt bạn đang rất tập trung cho công tác điều trị nhưng mặt khác bạn thấy xấu hổ, bối rối khi biết “mình không phải là người phụ nữ toàn vẹn”, không thể có con một cách tự nhiên. Từ một câu chuyện là kết tinh của tình yêu thương, giờ đây nó lại là vấn đề mang tính khoa học. Khi được tiêm thuốc, tôi nghĩ về người bạn đời của mình và nhủ rằng: “Xin lỗi anh vì em đã không thể như anh và em muốn”.
Chị đã mong muốn được sẻ chia cùng ai trong lúc tiến hành phương pháp này?
Tôi ước đã không giữ kín quá nhiều suy nghĩ trong khi mình là người bị tổn thương nhiều nhất, đặc biệt là với Ron. Tôi nghĩ mọi phụ nữ cần những buổi nói chuyện và động viên tinh thần cho những gì họ đang trải qua.
Tại sao chị lại cho rằng nhiều phụ nữ hay do dự khi muốn chia sẻ nỗi lòng của họ?
Phụ nữ thường không thích trò chuyện về những chủ đề dễ gây cảm giác “bị phán xét”. Tuy vậy, không nên vì thế mà chúng ta cứ im lặng mãi. Các chị em rất hay nói chuyện bầu bì, chuyện tắm cho bé này nọ, sao không nói về chuyện “mình đã có thai như thế nào?”. Hãy là người mở đầu buổi nói chuyện giữa đôi bên, bạn có thể cảm thấy thoải mái và chấp nhận mọi chuyện dễ dàng hơn.
Đã gần 5 năm kể từ khi chị tiến hành phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm, con gái Easton giờ đã lên 4. Điều gì khiến chị quyết định kể lại câu chuyện của mình?
Ban đầu tôi không muốn kể cho bất kỳ ai nghe chuyện này vì trong tôi vẫn còn cảm giác bị tổn thương và đau đớn. Tuy nhiên, sau khi chứng kiến những thái độ không hay với chuyện vô sinh ở nữ giới, tôi tự hỏi bản thân: “Tại sao phải im lặng”? Tôi cần phải nói ra mọi thứ và giúp đỡ những chị em giống tôi vượt qua tình trạng tương tự.
Tại sao chị nghĩ việc nhận thức đúng đắn khi nào mang thai lại quan trọng với tất cả phụ nữ, ngay cả khi họ đã có sẵn kế hoạch cho vấn đề này?
Bởi vì khi đến độ tuổi 38 như hiện nay, bạn sẽ còn rất ít lựa chọn. Thời gian không còn cùng “phe” với bạn nữa đâu, nhưng gì thì gì, bạn vẫn có thể có con. Hãy quan sát kỹ những thay đổi trên cơ thể, kiểm tra lượng hoóc-môn và khả năng mang thai mỗi năm. Nghĩ và tập trung cho nó như khi bạn đang cân nhắc lựa chọn gói bảo hiểm cho tương lai vậy.
Lưu ý: Bạn nên tiến hành thăm khám sức khỏe nếu nhận thấy bất ổn về khả năng mang thai của mình. Một số dấu hiệu phổ biến thường gặp là kinh nguyệt bất thường hoặc mất kinh, quá đau đớn mỗi khi tới tháng, tiền sử nhiễm rùng vùng xương chậu, vỡ ruột thừa hay bị lạc nội mạc tử cung. Bên cạnh vấn đề tuổi tác, việc cố gắng thụ thai trong
Theo Womens Health