Có một thời thanh xuân không thể quay lại mang tên: Đại học
Thứ Ba, 29/05/2018Đến lúc xa rồi, không thể quay lại được nữa, chúng ta mới bắt đầu nhớ, bắt đầu hoài niệm về những tháng ngày thanh xuân rực rỡ đó.
Thanh xuân, ngày tháng tưởng như dài đằng dẵng ấy lại qua nhanh như một cái chớp mắt.
Có những năm tháng trôi qua đẹp lắm, có những khoảng khắc chỉ muốn níu lại mãi mãi. Nhưng rồi chúng sẽ chỉ còn lại trong tiềm thức mà thôi. Những thứ ấy mang tên kí ức, kí ức về một thời đã xa... cái thời ấy mang tên thanh xuân, thanh xuân ấy mang tên là... đại học.
Tuổi thanh xuân, thời sinh viên là chuyến tàu đẹp nhất của mỗi đời người, ai cũng đặt thật nhiều ước mơ bồng bềnh trên đó. Đó là lúc chúng ta sống hết mình, không toan tính cuộc đời, sống theo bản năng, làm những thứ mình thích, học những cái mình cần...
Giờ đây rời xa thời sinh viên rồi, mỗi ngày làm việc lăn lộn bên ngoài, tối về chỉ muốn gặp lại lũ bạn học ngày xưa, cùng nhau ngồi trà đá, nói đôi ba câu chuyện đời mà sao khó quá.

Thời đó lúc nào cũng trách móc sao nó lười thế. Ấy vậy mà giờ muốn mua cho nó thật nhiều đồ ăn vặt cũng không được, chẳng biết nó còn nhớ đến mình không?

Sẽ chẳng bao giờ quên được những lần đi chơi về muộn năn nỉ xin chú quản lý mở cổng, những buổi sinh nhật hát hò ầm ĩ bị phạt dọn vệ sinh, những lần nấu ăn trộm bị tịch thu cả nồi niêu lẫn đồ ăn...

Bạn có đồng ý với tôi một điều là tình yêu tuổi học trò luôn đẹp, luôn mộng mơ, luôn dại khờ... nhưng lại để lại ấn tượng sâu đậm nhất không?

Mùa đông còn đỡ, chứ mùa hè sống trong cái lò Hỏa Diệm Sơn còn mất điện mất nước thì đúng là không cực hình nào hơn thế nữa

Nguồn: Kênh14






