
Khi tôi đọc những dòng tin về buổi lễ mừng sinh nhật tròn 4 tuổi của Tâm sự bạn trẻ vừa diễn ra trong 2 ngày qua lòng tôi không khỏi có chút man mác buồn, không phải tôi buồn vì không được tham gia chương trình mà tôi buồn vì một cái gì đó mà chính tôi cũng chưa giải thích được.
Trong 2 ngày diễn ra lễ mừng sinh nhật Tâm sự bạn trẻ cũng là thời gian tôi suy nghĩ rất nhiều về các bạn và suy nghĩ tôi sẽ làm được gì cho các bạn.
Là thành viên của Tâm sự bạn trẻ đã lâu nhưng hầu hết những lần tôi vào web là để khai thác thông tin chứ chưa một lần đóng góp được gì cho các bạn, đó là điều làm tôi suy nghĩ và băn khoăn nhiều nhất. Tôi cũng vinh dự là người được nhận vé đi xem vở nhạc kịch "Trường học tình yêu" (Cosi Fan Tutte) hồi tháng 9 năm 2006 và cũng là người may mắn hai lần giành được giải thưởng của E2 - Tâm sự bạn trẻ.
Các bạn đã cho tôi một lượng kiên thức không nhỏ về những vấn đề nhạy cảm, đã giúp tôi sống hoàn thiện hơn, tốt hơn, vậy tại sao có lý gì mà tôi lại không làm một cái gì đó cho các bạn? Tôi muốn viết một cái gì đó cho Tâm sự bạn trẻ, cho bạn bè, cho xã hội hoặc ít nhất cũng "lãng đãng "cho chính bản thân mình. Nhưng trở ngại lớn nhất của tôi là thời gian. Ước gì một ngày có hơn 24 giờ, tôi sẽ cố gắng hơn nữa để có thể thực sự là "cộng tác viên" của các bạn.
Ngôi nhà chung là ngôi nhà cần có sự dựng xây và vun đắp của tất cả chúng ta. Tôi luôn cầu chúc cho ngôi nhà của chúng ta tràn ngập niềm vui, thân thiện, và thật nhiều hạnh phúc cho dù tôi chưa làm được gì.