Trang chủ / Sức khỏe tinh thần - Tâm lý /

Một mối quan hệ lửng lơ

Thứ Tư, 13/03/2019

Bất kỳ sự lửng lơ nào cũng tạo thành một nỗi mong mỏi đến nhọc lòng, và mối quan hệ giữa chúng tôi cũng vậy. Giống như là, một ngày anh ấy cô đơn vì luôn phải chạy xe một mình, anh ấy cần một người ngồi sau xe líu lo những chuyện mà có thể anh ấy chưa bao giờ để tâm tới, hoặc lúc ấy, tâm trí anh ấy vẫn đang bỏ quên ở một chốn đông người nào đó, trong một ánh nhìn miên man nào đó, chẳng thể thoát ra. Tôi như một kẻ ngồi sau xe yên phận và ngoan ngoãn, vẫn ghì chặt vòng tay nhỏ, dù biết sẽ dư thừa…

Chúng tôi đã không còn ở cạnh nhau.

Tôi bỏ đi trong một chiều mưa buồn, ngay tại nơi tôi và anh ấy vẫn hay ngồi từ buổi hẹn hò đầu tiên, vậy mà anh ấy vẫn không hề hay biết…

Ai đó đã bảo tôi rằng yêu một người vô tâm nghĩa là bản thân cần phải có rất nhiều can đảm để chống chọi với những nỗi chạnh lòng. Tôi luôn nghĩ tôi là một người can đảm, mạnh mẽ, luôn nghĩ rằng rồi sẽ cảm hóa được tính vô tâm của anh ấy, hoặc là sẽ thích nghi được với sự vô tâm ấy. Nhưng rốt cuộc thì tôi vẫn như một chú mèo con đi lạc, lầm lũi giữa mối tình lơ lửng này.

Bất kỳ sự lửng lơ nào cũng tạo thành một nỗi mong mỏi đến nhọc lòng, và mối quan hệ giữa chúng tôi cũng vậy. Giống như là, một ngày anh ấy cô đơn vì luôn phải chạy xe một mình, anh ấy cần một người ngồi sau xe líu lo những chuyện mà có thể anh ấy chưa bao giờ để tâm tới, hoặc lúc ấy, tâm trí anh ấy vẫn đang bỏ quên ở một chốn đông người nào đó, trong một ánh nhìn miên man nào đó, chẳng thể thoát ra. Tôi như một kẻ ngồi sau xe yên phận và ngoan ngoãn, vẫn ghì chặt vòng tay nhỏ, dù biết sẽ dư thừa…

Giống như là, anh ấy cần một người để chúc ngủ ngon mỗi tối, dù chẳng cần bận tâm xem người đó ngủ có ngon hay không, đôi khi, chúng ta cần một người ở bên cho cuộc sống mình đỡ vô vị, đỡ cô đơn. Đôi khi chúng ta cần một người ở bên, dù sự hiện diện của họ không có ý nghĩa gì cả…

Nhưng, tại sao người đó lại là tôi?

Đó là câu hỏi đầu tiên mà tôi hỏi anh ấy trong nước mắt, và cũng là câu hỏi đầu tiên tôi không mong bất cứ câu trả lời nào cho mình, dù đôi khi hợp lý…

Vẫn nhớ cái lần tôi ngồi cùng anh ấy trên xe bus, mắt tôi lơ đãng nhìn ra cửa sổ, dán vào những hạt mưa tí tách rơi, anh ấy vẫn mải mê với chiếc điện thoại trên tay. Tôi không biết đằng sau màn hình là một thế giới như thế nào, nhưng tôi nghe lòng mình hẫng đi một nhịp…
Lại chợt nhớ những cuộc trò chuyện không ăn nhập vào đâu giữa hai chúng tôi trong mối quan hệ lửng lơ này. Khi một người đang say sưa kể về những mong mỏi giản đơn, thì một người lại hào hứng nói về những điều cực kỳ khó hiểu, anh ấy kể về những ngôn ngữ lập trình, mã code và những điều anh ấy tự hào về bản thân. Còn tôi kể về chuyện một cô gái bị bỏ quên sau quả đồi trên ngọn núi bởi vì chàng trai đang mải mê đi tìm một cái gì đó trong một tác phẩm nào đó mà tôi vừa nghĩ ra ý tưởng của riêng mình. Chúng tôi chưa bao giờ nhìn về một phía cùng nhau, hoặc nếu có, chỉ là tôi đang mải đuổi theo cuộc hành trình của anh ấy.

Cũng cái hôm ngồi trên xe bus đó, lại là lần cuối cùng chúng tôi nhìn về một hướng cùng nhau. Tôi chỉ những hạt mưa ngoài kia, hỏi anh ấy rằng “những hạt mưa kia có bao giờ chạm đất không, anh?”, anh ấy thoáng rời mắt khỏi điện thoại, nhìn theo ánh mắt tôi, gật đầu bảo có, rồi lại lơ đãng nhìn vào một khoảng không nào đó, sau cùng kết thúc điểm nhìn của mình ở màn hình điện thoại. Tôi cười, xót xa: “Những hạt mưa kia sẽ không bao giờ chạm đất đâu”, anh ấy hỏi vì sao, tôi trả lời, giọng nghẹn lại: “Bởi vì mặt đất kia chưa bao giờ đón nhận chúng”…

Trong giây phút nào đó, tôi thấy mắt anh ấy thoáng buồn.

Trong giây phút nào đó, tôi thấy lòng mình như đứt ra thành từng mảnh.

Và tôi quyết định đặt dấu chấm cho mối quan hệ lửng lơ này, bằng cách bỏ đi…

Tôi để lại xấp giấy bản thảo truyện ngắn “Có ai đó đã bị bỏ quên bên kia quả đồi”cho anh ấy, rồi quay lưng đi thật nhanh. Như thể, nếu tôi chậm một chút thì sự cô độc và lẻ loi của anh ấy sẽ níu trái tim tôi quay lại…

Như thể, chỉ cần ngoái đầu lại tôi sẽ đánh rơi hết tất cả dũng khí của mình…

Nhưng nếu không như vậy, tôi còn biết làm gì hơn?
 
Trương Mỹ Ngọc – blogradio.vn

Tin khác

Rối loạn cảm xúc theo mùa (SAD)

Thứ Hai, 01/12/2025
Rối loạn cảm xúc theo mùa (Seasonal Affective Disorder - SAD) là một dạng trầm cảm, trầm cảm theo mùa hoặc trầm cảm mùa đông.

Những sai lầm có thể làm hỏng mối quan hệ tình bạn

Thứ Tư, 12/11/2025
Giống như tất cả các mối quan hệ quan trọng khác, tình bạn cần được vun đắp và vun đắp một cách có chủ đích. Chúng ta cần suy nghĩ về cách hành vi của...

7 thói quen nuôi dạy con độc hại này dẫn đến trẻ em yếu đuối về mặt tinh thần

Thứ Hai, 13/10/2025
Là cha mẹ, nhiệm vụ của chúng ta là cung cấp cho con cái những công cụ cần thiết để đối mặt với khó khăn mà không gục ngã.

Cha mẹ phải giải quyết cảm xúc của mình để nuôi dạy những đứa trẻ khỏe mạnh về mặt cảm xúc

Thứ Năm, 09/10/2025
“Cảm xúc ảnh hưởng đến chúng ta hàng ngày và thường khiến chúng ta gặp rắc rối, và chúng có tác động rất lớn đến cách chúng ta hiểu cảm xúc của các...

4 thói quen xấu mà con lặp lại hàng ngày có thể ảnh hưởng đến sự phát triển não bộ của trẻ

Chủ Nhật, 28/09/2025
Người ta nói "thói quen quyết định số phận". Sự hình thành phát triển thần kinh não bộ và cải thiện khả năng nhận thức cần được xây dựng dần dần thông...

Thói quen thời thơ ấu ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần của thanh thiếu niên như thế nào

Chủ Nhật, 28/09/2025
Thói quen lối sống từ sớm có thể đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành nên sức khỏe tâm thần lành mạnh ở thanh thiếu niên.

Bài viết nổi bật

  • Tôi có đang bị lạm dụng không?

    Thứ Sáu, 03/10/2025
    Trong một mối quan hệ gần gũi, việc nhận biết liệu bạn có đang bị bạo hành hay không có thể rất khó khăn, đặc biệt là khi đối phương nói rằng họ yêu bạn,...

Kiểm tra chỉ số BMI online

ĐO CHỈ SỐ CÂN NẶNG - CHIỀU CAO (BMI) ONLINE

Chiều cao của bạn (cm)

Cân nặng của bạn (kg)

Bài viết mới