- Này, cái L mang theo thuốc tránh thai đấy!
- Thật sao, trông nó vậy mà hư hỏng thật đấy. Mới thế mà đã có “chuyện ấy” rồi.
Là người hay chơi với L, tôi nghe được câu chuyện của hai bạn gái cùng lớp và thấy các bạn thật sai khi đánh giá L như vậy. Tôi lên tiếng:
- Các bạn có biết bạn ấy uống thuốc tránh thai làm gì không?
- Không tránh thai thì còn làm gì nữa, rõ thế còn gì. M, một bạn gái trong số trả lời.
- Thực ra cậu ấy bị nhiều mụn và khi đi khám, bác sĩ đã kê thuốc đó cho bạn ấy uống để ngừa mụn đấy. Các bạn không biết thông tin mà đánh giá bạn ấy như vậy, bạn ấy biết được sẽ rất buồn.
Nghe tôi nói vậy, M và H mới vỡ lẽ là họ đã đánh giá người khác quá vội vàng. M xuống giọng:
- Bọn mình lại nghĩ xấu cho L, bọn mình không nghĩ đến trường hợp đó.
- Đúng vậy đấy. Bọn tớ cứ nghĩ L có chuyện đấy nên mới nghĩ L hư hỏng mà. H thêm vào.
Tôi nhẹ nhàng:
- Tớ hiểu được suy nghĩ của các bạn. Thế nhưng, các bạn cũng cần hiểu rằng dù L đã có “chuyện ấy” và sử dụng/ mang theo biện pháp tránh thai thì đó là lựa chọn của cậu ấy và chúng ta cần tôn trọng cậu ấy thay vì đánh giá cậu ấy là người hư hỏng. Không thể đánh giá đạo đức của một người chỉ vì việc cậu ấy đã có quan hệ tình dục ở thời điểm này các cậu ạ! Chúng ta còn nên khuyến khích cậu ấy không nên để mang thai ngoài ý muốn nếu cậu ấy chưa sẵn sàng có con ở thời điểm này. Như vậy, việc cậu ấy sử dụng/ mang theo biện pháp tránh thai trong tình huống đó là hành vi cần khuyến khích đấy.
M và H vẫn im lặng.
- Thôi, tớ vào lớp đây, chuông vào lớp rồi.
Tớ chào tạm biệt M và H rồi đi vào lớp. Tớ biết, một lời nói của tớ có thể chưa thay đổi được quan điểm của M và H hôm nay nhưng tớ nghĩ rằng tớ cần phải nói ra suy nghĩ của mình. Tớ cũng hy vọng một ngày nào đó các cậu ấy sẽ hiểu được điều tớ muốn nói.
T.M (THCS Lê Lợi)