Những gì mà người ta ngại nói ra thì sẽ có người ngại hỏi. Tồn tại trên thế giới bao lâu nay, mình vẫn chẳng thể hiểu nổi tại sao người ta lại ngại đề cập đến mình nhiều đến thế để rồi tình trạng thiếu kiến thức gây ra đủ thứ vấn đề. Này nhá, ở một số quốc gia, mình luôn bị đánh thuế lên cao vút, sánh ngang với cả các mặt hàng xa xỉ. Người ta “bế” mình về cũng phải nhìn trước ngó sau, lại nhét mình vào một túi nilon u tối và bạn biết không, cứ tưởng như là cái thứ túi đen xì xì ấy là một sản phẩm được tạo ra để dành riêng che giấu đi sự tồn tại của mình vậy.
Mình là một nhu yếu phẩm, một thứ giản đơn trong công cuộc vệ sinh và giúp ích cho đời sống. Giống như giấy vệ sinh vậy.
Ấy vậy, không một ai cảm thấy quá là “nhạy cảm” khi nhắc đến giấy vệ sinh, có chăng vì mình là sản phẩm chỉ dành riêng cho những người có kinh nguyệt. Đúng vậy, khi nhắc đến kinh nguyệt, người ta thường nghĩ ngay đến Băng vệ sinh, là mình đây. Và vì đây là một “vấn đề nhạy cảm” mà có lẽ ít ai biết rõ hay có một cái nhìn tổng quan về những người bạn kém nổi của mình.
Hãy cùng tìm hiểu nhé.
Tình nguyện trẻ