Nguy cơ tiềm ẩn từ các cô gái chân dài...
Chủ Nhật, 11/09/2005Phụ nữ đẹp chưa chắc đã không nhiễm HIV
Tôi gặp Thảo trong khoa lây thuộc bệnh viện Đống Đa, Hà Nội, nơi những bệnh nhân nhiễm HIV/AIDS đến khám và điều trị. Nếu gặp cô ta tại một chỗ khác thì có lẽ đến cả tôi cũng không thể ngờ được rằng, đây là một phụ nữ trẻ bị nhiễm HIV từ người chồng đã mất.
Với cặp chân dài, một thân hình khá cân đối và tròn trịa, mái tóc dài hung hung màu hạt dẻ, có trang điểm sơ sơ nhưng cũng không dấu được làn da trắng hồng tự nhiên, khắp người sức nước hoa ngoại thơm lừng. Thảo mang kính trắng nên thấy rõ cặp lông mày cong vút. Thoạt nhìn, ai cũng nghĩ rằng đây là một công chức làm việc tại một văn phòng cao cấp.
Chúng tôi là những người bạn cùng cảnh nên nhanh thân mật hơn những người khác. Tôi đã xin số điện thoại của Thảo để hẹn nhau đi ăn cơm tối và uống nước. Sau vài lần tiếp xúc tôi biết rằng Thảo không những xinh đẹp còn thông minh, hiểu biết nữa. Thảo cho biết trước đây cô đã từng là giáo viên, con một cô giáo hiệu trưởng trường mầm non, tại một tỉnh lẻ. Nhưng khi thông tin về tình trạng nhiễm HIV của cô bị lộ, một phần bị đồng nghiệp xa lánh, một phần tự kỳ thị bản thân, cô đã bỏ lên Hà Nội làm cho một dịch vụ thẩm mỹ, thời trang. Khi hỏi đến chuyện tình cảm Thảo ngậm ngùi chia sẻ: "Thực lòng em cũng muốn có bạn trai nhưng từ khi chồng mất em chưa có cảm tình với ai, em chỉ mong gặp được người có cảm tình và thực lòng với em".
Trong khi nói chuyện, Thảo liên tục phải trả lời những cuộc điện thoại và tin nhắn làm cho cuộc nói chuyện của chúng tôi bị gián đoạn. Trong đó có cả những cuộc Thảo phải chạy ra ngoài để nghe. Tôi linh cảm thấy Thảo là một nhân vật khá quan trọng.
Thực sự Thảo là ai?
Một lần tình cờ, tôi được một anh bạn mời đi mát xa tại một quán gội đầu, cắt tóc thư giãn, máy lạnh khá sang trọng dành cho giới đại gia. Dưới sảnh là một dàn nhân viên trẻ đẹp, mỗi người một vẻ chả kém gì người mẫu. Thật không may, tôi đã gặp Thảo ở đó. Lúc đó, mặt Thảo tái mét và nhìn tôi với đôi mắt chọc chọc tỏ vẻ khó chịu. Khi về đến nhà, tôi nhận được một tin nhắn của Thảo: "Ông chưa đủ "tầm" chơi với tôi, từ bây giờ ông đừng bao giờ gọi điện hay nhắn tin cho tôi nữa...". Đáp lại tin nhắn của Thảo, tôi viết: "Cảm ơn Thảo vì bạn đã thể hiện đúng "nghiệp vụ" của mình nhưng mình nghĩ chúng ta có thể là bạn tốt chứ có sao đâu?"
Có cán bộ chương trình trong các tổ chức phi chính phủ cho rằng những cô gái “cao cấp” có nhiều cơ hội lựa chọn bạn tình nên không cần giúp họ. Đúng vậy, so với mấy cô “đứng đường” họ có nhiều cơ hội hơn. Bạn tình của họ không đơn giản chỉ có tiền mà cần phải đẹp trai, hiền lành, nói chung là có cảm tình thì họ mới “đi”. Nhưng chính cái bề ngoài hào nhoáng ấy đã khiến con người ta dễ chủ quan hơn mà không tự bảo vệ mình...
Đ.Đ.T. - Dự án Policy






