Ngọn nến không cháy
Thứ Sáu, 24/11/2006Song những nỗ lực cao độ nhất của ông đều trở nên vô hiệu, em đã không qua khỏi. Người đàn ông ấy hoàn toàn quỵ ngã. Ông bắt đầu sống ẩn dật trong niềm đau khổ vô hạn, ông quay lưng lại với tất cả những người bạn của mình, từ chối những lời khuyên hay hoạt động giúp ông có thể lấy lại sự thăng bằng và tự tin như ngày nào.
Ngày kia, trong giấc mơ ông thấy mình đang ở trên thiên đường. Và được chứng kiến một đám rước lộng lẫy của các thiên thần bé nhỏ. Những thiên thần ấy đang diễu hành theo từng hàng dài như vô tận qua cổng chính. Mỗi thiên thần trong tấm áo choàng trắng tinh khôi cầm trên tay một ngọn nến. Tuy nhiên, ông nhận thấy có một thiên thần cầm trên tay ngọn nến không cháy. Liền đó ông nhận ra bé ấy chính là con của mình. Chạy vội đến bên con khi đám rước ấy hơi dừng lại, ông ôm chầm cô bé trong vòng tay, dịu dàng âu yếm em và hỏi: “Sao ngọn nến của con là ngọn duy nhất không cháy?”. “Cha à, con vẫn thắp nó lên đấy. Nhưng những giọt nước mắt của cha lại dập tắt nó mỗi lần con thắp lại.” em thưa.
Ngay lúc ấy ông choàng tỉnh. Giấc mơ đã tác động đến ông ngay tức khắc. Ông không còn xa lánh các bạn cũ và các hội đoàn ông từng tham gia nữa. Ông lại tiếp tục cười đùa, hào phóng như lâu rồi ông vốn thế. Ông không muốn những giọt nước mắt vô ích của mình làm tắt đi ngọn nến của con ông.
Bùi Nguyễn Quý Anh (theo Odain)






