Hạnh phúc có phải là ước mơ?
Thứ Năm, 27/07/2006Nguyễn Thanh Hà, Đại học Kiến trúc: Hạnh phúc gắn liền với những mơ ước về một tương lai khác với hiện thực cuộc sống. Đó là thời điểm khi cô còn đang là sinh viên, không biết khi đã trở thành kiến trúc sư thì hạnh phúc của mình sẽ như thế nào.
à “Bây giờ với em, hạnh phúc là khi có thể thiết kế được những ngôi nhà đẹp và hợp với người sử dụng và có được ông xã tài giỏi”.
Vũ Nga, khoa Ngoại ngữ, Đại học Thăng Long: Mỗi khi Nga đã thực hiện được mơ ước của mình rồi thì hạnh phúc không còn với cô nữa, vì lúc đó, hạnh phúc với cô phải là một cái gì đó lớn hơn hoặc khác xa với thực tế.
à “Tôi muốn bay đến mọi chân trời, khám phá mọi miền đất trên chặng đường làm phiên dịch của mình… Đó là hạnh phúc”.
Nguyễn Thị Bé, học sinh phổ thông: Tuổi thơ của em chẳng có thời khắc vui, quây quần bên cha mẹ. Ngày ngày đi học, rồi lại đi bán hàng, với em, một câu nói nhẹ nhàng quan tâm của cha mẹ cũng là điều hiếm thấy.
à “Hạnh phúc với em thật giản dị. Đó là khi về đến nhà không nghe thấy tiếng cãi chửi nhau của cha mẹ” (bởi cha mẹ em rất hay cãi nhau vì miếng cơm, áo, gạo tiền).
Ngọc Quỳnh, học sinh phổ thông: Với đầy đủ tình thương của cha mẹ, thêm vào đó cuộc sống vật chất cũng quá đầy đủ, nhưng mơ ước với em lại là có một đứa em để chơi đùa.
à “Em luôn chăm chú mỗi khi đi qua trường mẫu giáo thấy các em cùng đùa vui. Em muốn có một đứa em trai hay gái cũng được, để rồi sau giờ học cùng vui chơi với nhau.. Đó là hạnh phúc cũng như ước mơ của em”.
Cô Tâm, Hạ Đình, Thanh Xuân, người có con trai con gái đều đã đi làm: Hạnh phúc đối với cô là con cái có công ăn việc làm và sớm có cháu để bé bồng chăm dẵm, an ủi lúc tuổi già. Tưởng chừng như thật không khó cho cái mà cô muốn nhưng kì thực với cô, điều đó thật khó. Các anh chị ấy đều học rộng tài cao nhưng cô con gái của cô thì không thích lấy chồng chỉ mải lo cho sự nghiệp, công danh. Còn anh cả thì yêu hết người này đến người khác, rốt cuộc vẫn chẳng chọn được ai. Mỗi lần thấy các bà đã về hưu cùng xóm bế bồng cháu, cô lại thấy ghen tỵ và tội cho mình.
à “Có lẽ chúng nó để cô trơ trọi cả đời thôi. Đời mình có cây có hoa, nhưng đến đời con thì chằng biết thế nào nữa”.
***
Phải chăng hạnh phúc đều là điều mơ ước và vươn tới? Vậy còn những điều ở ngay bên cạnh chúng ta, hiện hữu hằng ngày thì sao? Tôi đã từng nghe ai đó nói: hạnh phúc đang ở bên bạn, hạnh phúc chính là điều giản dị. Hạnh phúc không phải là cái gì đao to búa lớn. Một bữa cơm sum họp gia đình ở thời buổi kinh tế thị trường cũng là hạnh phúc đó chứ?! Chính việc chúng ta luôn gắn hạnh phúc với mơ ước đã khiến cuộc sống luôn trở nên nặng nề và kém vui vẻ, để rồi luôn than vãn: “Tôi không có hạnh phúc”. “Hạnh phúc là đấu tranh” như người xưa đã nói, nhưng cần tỉnh táo để biết điều gì nên đấu tranh và không nên, để rồi suốt đời đi tìm hạnh phúc mà không thấy đâu. Và cuộc sống hàng ngày trở nên không hạnh phúc. Hãy tận hưởng hạnh phúc ngay bên chúng ta, và sẽ cảm nhận được sự thi vị của cuộc sống.






