Muôn vẻ khủng hoảng
Nếu là một người chịu khó theo dõi thông tin trên báo chí, sẽ chẳng khó để bạn nhận ra rằng: khi kì thi đại học kết thúc cũng là lúc xảy ra hàng loạt các vụ tử tự của học sinh. Từng là người có ý nghĩ sẽ chấm dứt cuộc sống nếu không may thi trượt, Ngọc Anh tâm sự: “Ngày ấy, em chỉ nghĩ nếu các bạn cùng lớp đỗ đại học hết mà mình lại trượt vỏ chuối thì thật xấu hổ. Em còn bàn với mấy đứa bạn thân mua sẵn thuốc ngủ nữa chứ. Cũng may bố mẹ của một đứa trong nhóm phát hiện ra”

Cũng từng lâm vào hoàn cảnh thi trượt, Chiến bồi hồi kể lại: “Dù chỉ thiếu đúng nửa điểm nữa là đỗ và bạn bè cũng động viên rất nhiều nhưng lúc ấy em chẳng nghĩ được nhiều, chỉ muốn bỏ nhà đi cho đỡ xấu hổ. Biết em thi đại học, khi các trường lần lượt thông báo kết quả, hàng xóm xung quanh ai gặp cũng hỏi, họ hàng cũng thế, cứ gọi điện hỏi thăm hoài khiến em chỉ muốn chui xuống đất. Em nhốt mình trong phòng đến một tuần, cũng chẳng buồn ăn uống gì cho đến khi ngất xỉu phải đi cấp cứu. Lần thoát chết đó trở về, em mới hồi tỉnh và quyết tâm thi lại và đã đỗ ở năm sau”.
Không may mắn như Chiến và Ngọc Anh, khi thi trượt, Bình bị cha mẹ mắng mỏ hết lời. “Họ cho rằng thật tốn cơm, tốn gạo khi nuôi tôi, rồi tôi là nỗi xấu hổ của gia đình, rồi cha làm thầy, con đốt sách. Cho đến khi không chịu nổi nữa, tôi bỏ nhà ra đi. Lúc đó họ lại cuống lên đi tìm. Cũng chẳng hiểu bố mẹ có thực sự yêu thương tôi không, nhưng từ thời điểm đó, tôi thấy có một khoảng cách vô hình không gì che lấp được giữa mình và các bậc sinh thành”.
Hãy biến mình thành người bạn lớn
Khi thi trượt, mỗi người một tâm trạng nhưng hầu hết trước tiên đó đều là sự thất vọng về bản thân. Chính các em – những người thi trượt đã tự cảm thấy xấu hổ với chính mình cũng như với những người xung quanh, thế nên, là một bậc phụ huynh tâm lý, bạn đừng gây thêm áp lực cho các em. Cũng như Bình nói, vì không nhận được sự chia sẻ, cảm thông từ gia đình, em đã có những hành động thật dại dột. Chỉ một lần vấp ngã, một lần thất bại trong cuộc đời, liệu các em có đáng bị đối xử như vậy? Đấy là chưa kể đến việc này không chỉ gây hại cho các em mà còn khiến tình cảm giữa các thành viên trong gia đình trở nên sứt mẻ, khó hàn gắn.

Vậy phải làm gì giúp các con vượt qua giai đoạn này? Việc đầu tiên mà bạn cần làm trong giai đoạn đó là phải gạt bỏ khoảng cách giữa cha mẹ và con cái, hãy biến mình thành người bạn lớn của con để trò chuyện, sẻ chia. Bạn hoàn toàn có thể chia sẻ những thất bại mà bản thân mình đã từng gặp phải để các con nhận ra rằng: thất bại là một điều hết sức bình thường trong cuộc sống, ai cũng phải đối mặt. Có thất bại thì thành công mới trở nên rực rỡ - đó là quy luật tất yếu. Rõ ràng, sự động viên đúng lúc sẽ giúp các con cảm thấy mình không đơn độc và quan trọng hơn là có thêm nghị lực để đối phó với khó khăn tiếp theo.
Bên cạnh đó, bạn cũng cần cho con biết đại học không phải là cánh cửa duy nhất giúp con bước vào cuộc đời. Những trường trung cấp, dạy nghề vẫn có thể giúp các em gặt hái được những thành công.
Trong trường hợp con bạn vẫn muốn thử thêm một lần nữa, đừng ngại ngần trao thêm cho chúng những cơ hội và đừng bao giờ gạt bỏ ước mơ của chúng bằng những câu phũ phàng kiểu như: “Mày có thi đến năm, bẩy năm nữa cũng không đỗ đâu”. Cho dù đây chỉ là những câu trêu đùa nhưng rõ ràng trong hoàn cảnh này thì nó chẳng khác nào đòn roi đánh mạnh vào tâm hồn non nớt của các em.
Tất nhiên, vẫn sẽ còn nhiều cách khác nhau để bạn an ủi con khi thi trượt, tuy nhiên, hãy đề cao nguyên tắc chia sẻ và cảm thông khi nói chuyện với con. Có như vậy bạn mới trở thành phao cứu trợ khi con mình gặp phải giông bão đầu tiên trong cuộc đời.
Bình Trọng