Xu hướng của giới trẻ hay xu hướng của báo chí?
Thứ Ba, 06/01/2009Đã trở thành quy luật, cứ vào mỗi dịp lễ lớn của năm như 14/2, 20/11, noel… là trên các mặt báo lại rộ lên các phóng sự, bài viết phản ánh những tin tức thời sự theo kiểu: “cháy” nhà nghỉ, quan hệ tình dục bừa bãi, nạo phá thai gia tăng… Một câu hỏi được đặt ra là: phải chăng đây là một xu hướng đang hiện hành trong giới trẻ?
Là công dân đời cuối 8X, tôi kịch liệt phản đối những bài báo như thế này, bởi lẽ nó hoàn toàn mang tính quy chụp, xuất phát từ cái nhìn một phía của người viết bài. Tôi tự hỏi không biết tác giả của các bài viết đó đã đi đến bao nhiêu nhà nghỉ ở Hà Nội để có thể đưa ra những kết luận như đinh đóng cột: các nhà nghỉ đồng loạt tăng giá vì hết phòng, muốn sở hữu một chỗ nghỉ qua đêm những ngày này, khổ chủ phải lọ mọ đặt phòng trước từ sớm. Hiện tượng này có lẽ chỉ xảy ra ở một vài con phố vì nhà nghỉ và làm “chuyện ấy” chỉ là sự lựa chọn của một bộ phận thanh thiếu niên.
Và cho dù điều này có xảy ra thật thì làm sao ống kính phóng sự có thể len lỏi vào tận nơi kín đáo như thế để viết rằng giới trẻ đã quan hệ tình dục không an toàn, và đưa lên mặt báo những lời than thở về lối sống buông thả của thế hệ @? Ừ, quan hệ không an toàn là buông thả, vậy mà, nếu vô tình nhìn thấy một vỏ bao cao su đã qua sử dụng, các nhà báo cũng đưa ra một kết luận tương tự như thế về lối sống của các công dân trẻ. Đồng ý rằng, việc vất bao cao cao su đã sử dụng bừa bãi là không nên, nhưng làm sao có thể nói rằng họ hư hỏng, họ buông thả? Thậm chí, để minh chứng cho việc quan hệ tình dục bừa bãi của giới trẻ, nhiều bài báo còn đưa ra lời minh chứng là số lượng bao cao su bán ra tại các cửa hàng thuốc vào những ngày này gia tăng đột biến.
Quan hệ tình dục không an toàn tất yếu sẽ dẫn đến nạo phá thai gia tăng. Đó là cái lý của người làm báo. Vì vậy, sau chùm bài về “cháy” nhà nghỉ, sẽ là hàng loạt các bài viết phản ánh việc các teen girl, teen boy kéo nhau đến bệnh viện để giải quyết hậu quả. Chẳng hiểu có bao nhiêu người viết bài đã bỏ công sức đến bệnh viện tìm hiểu thực trạng này trước khi phản ánh nó trên các mặt báo một cách ồ ạt như vậy?
Hơn nữa, để có thể nạo phá thai sau lần quan hệ không an toàn ấy, cần thời gian ít nhất là 4 đến 5 tuần, thế nhưng, hầu hết các bài báo phản ánh hệ quả này đều xuất hiện sau những dịp đặc biệt đó chỉ ít ngày. Và với tất cả những điều đó, tôi nhận thấy rằng có lẽ đây là xu thế chung của báo chí khi phản ánh đời sống giới trẻ chứ chẳng phải là một xu hướng nào đó đang tồn tại trong thế hệ chúng tôi.
Phản ánh là chức năng quan trọng của báo chí, tuy nhiên, thời gian gần đây, hình như chức năng này đang bị lu mờ trước chức năng dự báo. Chỉ cần một sự kiện xảy ra với một bộ phận nhỏ là báo chí sẽ quy kết đó là xu thế chung của giới trẻ. Tất nhiên, những gì các nhà báo phản ánh không phải là không có thật, thế nhưng, nó lại mang ting quy chụp quá nhiều. Và như ngạn ngữ của người Nga thì: “Một nửa cái bánh mỳ vẫn là bánh mỳ, nhưng một nửa sự thật không còn là sự thật nữa”.
Như thế, với cách phản ánh nhịp sống @ nửa vời thế này, báo chí đã ít nhiều đánh mất lòng tin của nhiều độc giả và vô tình gieo rắc những gam màu ảm đạm về con người, về cuộc sống trong suy nghĩ của thế hệ đi trước. Với tư cách của một độc giả và cũng là một công dân thế hệ @, tôi thực sự mong muốn báo chí sẽ có cái nhìn toàn cảnh hơn, thận trọng hơn nữa.
Thu Phương (Hải Phòng)






