Tiết kiệm, và hơn thế nữa...
Thứ Năm, 23/04/2009
Tớ là một “mem” trong đội trống kèn của nhà thiếu nhi Vĩnh Long. Đội chúng tớ có một cái quỹ riêng, các thành viên sẽ bỏ tiền tiết kiệm của mình vào đấy, và dùng tiền này mua quà tặng các Mẹ Việt Nam Anh hùng vào những dịp lễ tết… Vừa rồi, chúng tớ còn đi thăm các bạn trong trường khuyết tật của tỉnh. Cứ mỗi chuyến đi, chúng tớ lại thấy mình trưởng thành hơn nhiều lắm… Nhật Tài, lớp 12/2, THPT Nguyễn Đình Chiểu, Bến Tre

Tớ là một đứa “máu me” kinh doanh. Từ nhỏ đến lớn, tớ đã buôn bán rất nhiều mặt hàng: tranh nè, cây kiểng nè, quần áo nè… Tớ sớm kiếm ra tiền nên hiểu được giá trị của nó như thế nào. Vì thế tớ rất tiết kiệm. Và cũng vì đã từng kinh doanh nên tớ rất thương những người bán vé số. Bởi đó là việc “kinh doanh” vất vả nhất mà lại ít lời nhất. Tớ thường để dành một khoản tiền mua vé số giúp họ mặc dù rất hay quên… dò số. Nhưng tớ luôn cảm thấy vui khi làm điều đó!
Tớ đã có thói quen nuôi heo đất từ bé. Mỗi khi nghe đồng bào Miền Trung bị lũ lụt, tớ lại đập heo quyên góp, dù số tiền để dành còm cõi lắm. Lớn lên, tớ bắt đầu viết bài cộng tác cho báo Nhi Đồng, Khăn Quàng Đỏ, và dùng tiền nhuận bút để giúp đỡ một ai đó. Khi thì tớ mua quà cho một bạn cùng lớp để động viên tinh thần bạn, lúc khác tớ quyên góp giúp đỡ một bạn cùng lớp bị ung thư… Tuy sự giúp đỡ của mình chỉ như muối bỏ biển nhưng tớ vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Khi bạn giúp đỡ người khác, giá trị của sự tiết kiệm đã được nhân đôi!
Mộc Lan






