Tản mạn mùa cưới
Thứ Hai, 24/01/2005Có lần, khi hỏi vì sao trong Kinh thánh, người ta lại viểt rằng Chúa Giê su sinh ra vào mùa đông, liệu có hàm ý gì chăng? có người đã nói với tôi: “Chúa Giê su đã sinh ra vào đúng mùa đông. Mùa đông ở xứ Palestin cũng lạnh lắm. Chúa sinh ra trong hang đá vào lúc nửa đêm lại càng lạnh hơn. Có lẽ Chúa Trời, cha của Người, muốn con mình cảm nhận được cái lạnh thấu da thấu thịt của mùa đông để hiểu được nỗi vất của con người trần thế. Phải chăng đó là một sự thử thách, một lời nhắc nhở... của Chúa Trời với Chúa Giê su trước khi thực hiện sứ mệnh cao cả của mình: Cứu vớt nhân loại. Những lúc cô đơn người ta thường thấy buồn. Mùa đông đến, trời lạnh, người ta thường cảm thấy cô đơn, trống vắng... Khi ấy, như một bản năng, người ta cần có một người ở bên. Chúa đã xuất hiện đúng lúc ấy để sưởi ấm hồn người...”.
Lời giải thích về sự ra đời của Chúa Giê su làm tôi liên hệ đến mùa yêu, mùa cưới ở Việt Nam. Phải chăng người ta tìm đến nhau và muốn ở bên nhau chính trong những tháng ngày lạnh lẽo ấy để bớt cảm thấy cô đơn, để sưởi ấm lòng mình? Tôi đem chuyện này tới hỏi một người: “Mùa cưới trùng với mùa đông xuất phát từ thói quen truyền thống ăn uống của ông cha ta. Đơn giản, nếu để thức ăn vào mùa đông, nó sẽ lâu bị ôi thiu. Hơn nữa, do phải tiêu hao năng lượng để làm ấm cơ thể nên người ta cũng thường ăn nhiều, ăn ngon miệng hơn trong mùa đông”. Chẳng biết điều này có ghi trong sử sách hay không nhưng nó làm tôi thấy có lý.
Cũng có người liên hệ đến tập quán sản xuất nông nghiệp ở nước ta. Vào dịp cuối năm, khi công việc đồng áng đã xong, người ta thường tổ chức đình đám, lễ hội..., vừa là để ăn mừng thành quả lao động, vừa có nhiều thời gian để vui chơi. Đám cưới, đám hỏi được tổ chức vào cuối năm là vì thế.
...
Chưa có một lời giải thích cụ thể nào gọi là chính thức, và có lẽ chỉ có những người nghiên cứu sâu về văn hoá, lịch sử và phong tục Việt Nam mới biết chính xác vì sao mùa cưới lại trùng với mùa đông. Nhưng từ bao đời nay, thế hệ này nối tiếp thế hệ khác, người ta vẫn thường cưới nhau vào mùa đông. Nó quen thuộc và trở nên bình thường đến nỗi nếu có ai đó cưới vào một mùa khác, người ta lại nói: “Ăn cơm trước kẻng ấy mà!”.
Không có ý định đưa ra lý giải của mình về sự liên hệ giữa mùa yêu – mùa cưới và mùa đông. Chỉ muốn góp thêm một vái ý luận bàn, cũng chẳng phải của riêng tôi mà là ý kiến của nhiều người, mong làm tăng “thêm chút hương vị cho đời”: “Bốn mùa xuân hạ thu đông, Lấy nhau xin để mùa đông hỡi mình.”.
Phương Hoa






