Món quà ''kỳ quặc'' ngày Valentine
Thứ Tư, 11/02/2009- Thì Valentine là ngày để tất cả mọi người bày tỏ sự quan tâm đến nhau mà, đâu phải chỉ dành cho những người yêu nhau. Không lẽ chị gái không được bày tỏ sự thương yêu với em trai?
- Trong này có gì thế chị?
- Bí mật! Em chỉ được mở nó ra khi đã lên đến Sapa. Nhớ đấy! Nó chỉ có ý nghĩa khi em mở đúng thời điểm thôi!
Đó là cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa chị em tôi vào Valentine năm ngoái, trước khi nó quyết tâm xách valy lên đường đi du lịch cùng đám bạn học cùng lớp. Ngăn cản không được, bố mẹ tôi đành miễn cưỡng chấp nhận. Tôi cũng có lý do để ngăn cản chuyến đi của nó, nhưng không phải là do không yên tâm để cậu nhóc 17 tuổi xa nhà 4 ngày như bố mẹ, mà tại tôi biết rằng, nó đã nói dối để được đi chơi riêng với người yêu. Tôi biết được sự thật này do vô tình nghe được những cuộc điện thoại lén lút của nó.
Vì biết rằng càng ngăn cản, cậu em trai càng quyết tâm đi bằng được, và cũng không muốn làm bố mẹ thất vọng vì lời nói dối của nó, tôi đã giữ bí mật này riêng cho mình. Vì tính chất công việc thường xuyên tiếp xúc với thanh thiếu niên, tôi hiểu rằng chuyện gì có thể xảy ra khi hai trái tim cùng chung nhịp đập ở cùng nhau tại một nơi xa lắc như thế. Và thế là, thay vì trình báo với bố mẹ âm mưu của nó, tôi đã dành thời gian chọn cho cậu em trai một món quà vô cùng thực tế…
...
Bốn ngày sau, em trai tôi trở về với tâm trạng phấn khởi tột cùng. Nó hăng say kể chuyện cảnh trên đó đẹp thế nào, thời tiết dễ chịu ra sao, món ăn ngon thế nào với tất cả mọi người trong gia đình (tất nhiên, trừ tôi). Biết cu cậu ngại nên tôi cũng không đả động gì đến chuyến đi cũng như món quà đã tặng cho nó.
Cứ ngỡ rằng chuyện này sẽ trôi đi trong im lặng, thế nhưng, tối hôm sau, sau khi đã lấy lại sức sau cuộc hành trình dài, cậu em trai mon men lên phòng tôi thủ thỉ:
- Chị làm việc với thanh thiếu niên chẳng lẽ lại không hiểu thanh thiếu niên nghĩ gì. Hơn nữa cẩn tắc vô áy náy, thà em không dùng đến còn hơn là dùng đến mà không có.
- Thế chị không ngại khi đi mua quà ah? Chị không sợ người bán hàng nghĩ này nghĩ nọ ah? Con gái gì mà kinh thế?
- Mua bao cao su có gì mà ngại chứ. Thấy cần thiết thì mình mua chứ cứ ngại với ngùng thì chỉ thiệt bản thân thôi. Lỡ mang bầu ngoài ý muốn thì phải làm thế nào? Mà người bán hàng bây giờ tư tưởng cũng thoáng lắm, họ còn tư vấn cho chị rất nhiệt tình nữa đấy.
Mẹ lên làm câu chuyện của chị em tôi gián đoạn, nhưng cũng từ đó, tôi đã trở thành người bạn thân thiết của nó. Chuyện to, chuyện nhỏ gì hai chị em cũng thủ thỉ cùng nhau. Đặc biệt, khi gặp vấn đề liên quan đến giới tính, nó đều tham khảo ý kiến của tôi. Đến bây giờ, tôi vẫn thầm cảm ơn lời nói dối năm ấy của nó. Bởi nếu hôm đó, nó không nói dối bố mẹ để đi chơi với người yêu, tôi sẽ chẳng có cơ hội trở thành kẻ đồng lõa, càng không có cơ hội trở thành người chị chu đáo, và chắc chắn, sẽ chẳng bao giờ có thể trở thành một người bạn tâm giao với cậu em trai. Tôi cũng thầm cảm ơn sự bình tĩnh của mình lắm chứ. Nhờ thế mà lúc đó tôi đã không làm ầm ĩ chuyện nói dối của nó lên, vì nếu như vậy, chắc chị em tôi đã không nhìn mặt nhau nữa rồi…
M.V (Hà Nam)






