Khoảng cách có làm nên sự chia cách?
Thứ Ba, 06/09/2005Những lúc còn học chung, tôi và cô ấy cũng thường xuyên nói chuyện với nhau. Tuy chưa hiểu nhiều về nhau nhưng tôi cảm thấy rất quí trọng và hơn thế nữa, tôi đã yêu cô ấy. Bởi vì cô ấy lớn hơn tôi một tuổi nên tôi ngại tỏ tình và bày tỏ những nỗi lòng thầm kín bấy lâu nay. Nhưng rồi cuối cùng tôi cũng nói cho cô ấy nghe những gì tôi nghĩ. Cô ấy không từ chối, cũng không chấp nhận, cô ấy cần thời gian.
Bây giờ tôi đã học đại học năm thứ 3 và cô ấy cũng đã tốt nghiệp trung học. Một năm tôi chỉ gặp mặt cô ấy có 2 lần: ngày sinh nhật của cô ấy và ngày ngày Noel. Tôi cảm thấy hạnh phúc mỗi khi đi chơi với cô ấy. Ngoài những lúc gặp nhau đó nếu có thời gian rảnh thì tôi đều muốn qua thăm cô ấy.
Tôi và cô ấy không xa nhau lắm, tôi ở Thủ Đức còn cô ấy ở quận 8. Nhiều lần tôi cũng đã nói với cô ấy là chúng mình xa nhau như vậy lại ít gặp mặt nhau, liệu chúng mình có xa cách nhau không? Cô ấy nói là tin tưởng tôi và tôi cũng tuyệt đối tin tưởng cô ấy, vì tôi biết ngoài tôi ra cô ấy không quen ai khác.
Cô ấy là con gái, nên cũng cần có sự quan tâm và chăm sóc của người yêu. Tôi biết điều đó, nhưng việc học lại vất vả và tôi lại không có nhiều thời gian để vào thăm cô ấy mặt dù tôi rất muốn. Cô ấy thông cảm cho tôi. Song, tôi cảm thấy mình không hoàn hảo trong vai trò một người yêu. Tôi sợ khoảng cách và thời gian gặp nhau rất ít sẽ làm cho cô ấy buồn và chán nản.
Người ta thường nói "xa mặt cách lòng", nhưng tôi thấy câu này cũng không đúng hoàn toàn, vì tình yêu cần có niềm tin và sự thông cảm, chia sẻ. Bây giờ tôi rất buồn vì điều này, mong được sự thông cảm và chia sẻ của mọi người...
T.D.






