Nó ghen
Thứ Sáu, 23/12/2005Nó nằm phục trên giường, giục đầu vào trong chăn. “Giờ gà lên chuồng”, những âm thanh ồn ĩ, cấp tập quyện mùi thức ăn đang vây xung quanh nó như mọi ngày, nhưng, sao hôm nay nó thấy trống trải và cô đơn quá...
Không ai làm gì nó cả. Nó cũng chẳng mất mát gì.
Nó bật dậy định viết một cái gì đó. Nhưng viết cái gì đây? Có ai hiểu lòng nó không? Nó cài cửa chặt, rồi lại giục đầu vào chăn.
Có tiếng í ới của mấy cô gái chua ngoa nhà bên gọi tên nó. Kệ. Nó như không nghe thấy. Nó chán những lời tán tỉnh qua lại sến, sáo với các cô ấy rồi. Đầu óc nó lại mau chóng ngập tràn những hình ảnh ấy...
Cái “quy luật muôn đời”, nó biết vậy, nhưng sao tâm trí nó vẫn cứ trùng xuống, trĩu nặng... “Chẳng ai còn thời gian cho mình nữa”, nó thầm nghĩ. Thằng bạn thân của nó có bạn gái. Nó buồn...! Cô bạn thân - thần tượng của nó có bạn trai. Nó buồn...! Nhưng nó buồn hơn khi không thể chia sẻ cùng ai nỗi buồn ấy. Có phải nó đang ghen?
· Hà






