Văng tục, chửi bậy...giới trẻ đang....
Thứ Ba, 15/01/2008Tôi là một người trẻ và tôi luôn bênh vực cho giới trẻ, nhất là khi báo chí hay thổi phồng một số vấn đề đơn lẻ (có thể chỉ gặp phải ở một vài đối tượng) thành chuyện của cả giới trẻ, khiến chúng tôi bị mang tiếng rất nhiều. Tuy nhiên, nếu thực sự có những tật xấu nào đó thì giới trẻ cũng nên xem lại mình.
Đó chính là tình trạng văng tục, chửi bậy của không ít bạn trẻ bây giờ. Điều này đã được một số tờ báo phản ánh, tuy nhiên, bất kỳ ai có “điều kiện” tiếp xúc với giới trẻ, cũng dễ dàng nhận ra.
Theo mô tả và phân tích của một số bài báo, văng tục chửi bậy giờ đây như là một thứ mốt, một cách để thể hiện sức mạnh (đàn anh, đàn chị), hoặc để có thể hòa nhập với mọi người xung quanh. Nó là “đương nhiên” đến mức ai không văng tục chửi bậy, hoặc tỏ ra nghiên túc một tí, thì trở nên lạc lõng. Chính tôi đã được một ông anh có cửa hàng cầm đồ gần nhà phán một câu thế này vì không chịu “hòa nhập”: “Ông đừng có mang cái vẻ học hành về nhà, trông điêu lắm”.
Ngày xưa văng tục chửi bậy dường như chỉ là “đặc quyền” của đàn ông, con trai, nhưng giờ đây, các bạn gái cũng không tỏ ra kém cạnh, và nhiều khi tiếp nối hoặc xen lẫn những câu chửi bậy, văng tục ấy là những trận hỗn chiến của “tóc dài”…
Hay như ở thủ đô Hà Nội, nơi vốn được coi là mảnh đất của những con người hào hoa, nho nhã và thanh lịch, thì giờ đây không ít du khách khi đến Hà Nội đã phải “kêu trời” khi chứng kiến người dân Hà Nội, trong đó có giới trẻ, “phun châu, nhả ngọc” (văng tục, chửi bậy). Có người lý giải rằng bộ phận làm mất đi nét hào hoa, thanh lịch của Hà Nội xưa chỉ là những người ngoại tỉnh mới nhập cư về đây. Điều đó không sai, nhưng Hà Nội từ hàng nghìn năm nay có bao giờ thiếu những người nhập cư đâu, hơn nữa, sống ở Hà Nội mà không gọi là người Hà Nội thì người gì…!
Tuy nhiên, điều làm tôi suy nghĩ nhất lại chính là điều này: nguyên nhân khiến giới trẻ ngày nay văng tục, chửi bậy, chửi thề nhiều như vậy một phần chính là do người lớn! – Các bài báo đã kết luận như vậy.
Vì sao ư? Vì nhiều người thấy con em mình văng tục, chửi bậy nhưng không hề có sự uốn nắn nào, không hề được chỉ bảo rằng như thế là không nên (ấy là còn chưa nói đến những gia đình mà bản thân cha mẹ thường xuyên văng tục trước mặt con cái). Thậm chí, cũng theo phản ánh của một số báo, có không ít bạn học sinh bây giờ đã học được thói quen xấu ấy từ chính giáo viên của họ…
Các cụ ta đã từng nói “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”, hay “bé không vin, lớn gãy cành”. Câu nói ấy lại càng thấm thía làm sao khi soi vào “mốt” văng tục, chửi bậy của giới trẻ bây giờ.
Bạn đọc muốn chia sẻ những suy nghĩ, cảm nhận, đánh giá… của mình dưới dạng một bài viết hoàn chỉnh, xin vui lòng gửi về địa chỉ: chat.bandocviet@cihp.vn Để phản hồi cho bài viết này, xin mời nhấn chuột vào dòng chữ Trao đổi thảo luận phía dưới |






