Trang chủ / Đời sống /

Tảo hôn

Thứ Năm, 26/01/2006

Chị là hàng xóm mới của bạn tôi, xóm trọ nhỏ, chị cũng mới đến trọ sau cô bạn tôi vài ngày. Tôi thường hay gặp chị sang chơi, nhưng khi nhà bạn tôi có khách, chị thường chỉ loáng thoáng vài ba câu chào hỏi xã giao rồi tìm lý do cáo lỗi, hoặc xin phép về.

Tôi đến chơi nhà bạn, mưa bất ngờ mà bạn tôi không ở nhà, chị “tiếp khách hộ”, có dịp nói chuyện với chị nhiều hơn mọi ngày một chút, tôi sửng sốt khi biết chị bằng tuổi mình, mà đã có hai con và hai vợ chồng chị đang trong cảnh “li thân”; chị bỏ nhà lên Hà Nội để thoát khỏi cuộc sống không tình yêu đã diễn ra trong suốt 6 năm trời.

Trong tiếng mưa lan man, tiếng chị nhẹ nhàng kể về cuộc đời con gái của chị trong sự ngạc nhiên của tôi…
 
Mạnh mẽ, táo bạo, bướng bỉnh, đó là cảm nhận đầu tiên của tôi về chị.

Chị cười: …Thì gái tuổi ‘chó’ mà, lại sinh đúng ngày rằm, liều lĩnh, ương ngạnh và “cao số” lắm. Chẳng thế mà lấy chồng từ khi 16 tuổi, đến bây giờ, cũng hai nhóc rồi, đứa lớn lên 6, đứa bé lên 3. Mà giờ vẫn long đong không cửa không nhà, chẳng phải vì ở nhà không kiếm được miếng cơm nuôi thân nuôi con phải lặn lội ên tận trên này kiếm sống, chẳng qua cũng chỉ vì buồn chán cái cảnh anh anh nàng nàng lấy nhau mà chẳng có tình yêu, lại chẳng hợp tính hợp nết nên quyết một lần dứt áo ra đi để tìm lại đời mình, dẫu biết như thế là bạc với con, bạc với chồng nhưng suy cho cùng nếu mình cứ sống như thế thì cả đời này chẳng bao giờ mình có hạnh phúc được!”. Bạc với con thì tôi còn hiểu, chứ bạc với chồng là như thế nào?

Thì đúng mà! Mình cũng mang nặng cái ân của chồng mình lắm, vì từ khi hắn lấy mình, hắn cũng khổ vì mình nhiều. Chẳng hiểu cái số mình nó thế nào, chứ thực ra thì chồng mình cũng yêu mình lắm, mà mình với hắn lấy nhau cũng chỉ vì hắn yêu mình quá mà tìm mọi cách lấy mình cho bằng được…

Tôi ngạc nhiên: “Nghĩa là anh ấy yêu chị đơn phương?”

Ừ! Nhà mình thì ở làng trên, nhà hắn ở làng dưới, mình đâu có biết hắn. Khi mình còn nhỏ thì hắn đã đi bộ đội, đâu 3 năm nghĩa vụ thì phải, rồi về cũng có một thời gian dài hắn đi buôn bán gì ở tận thành phố cơ. Cũng chẳng hiểu sao hắn biết mình, thực ra thì ngày con gái mình cũng khá nổi tiếng vì trông cũng tạm mà học cũng được, lại hay chơi với các bạn ở làng hắn, chẳng hiểu hắn để ý mình từ bao giờ mà khi mình đang học dở lớp 9 hắn đã nhờ người lớn đánh tiếng sang nhà bố mẹ mình xin mình về làm vợ; mình thì còn bé, chả biết gì, vả cũng chả quan tâm; bố mẹ mình thì thấy con học được, lại còn nhỏ nên cũng chẳng đả động gì đến việc đó với mình cả. Con gái tuổi dậy thì, tình cảm đến cùng với sự lớn lên của cơ thể. Mình ở tuổi ấy trông phổng phao lắm, và cũng hay xao xuyến trước các chàng trai, nhưng khi hắn đến nhà chơi thì chẳng bao giờ mình để ý cả, hắn có chăm sóc mình mấy, mình cũng chẳng mảy may động lòng, lại còn ghét, còn đi kể với bạn bè gì mà cái thằng ấy người lớn mà cứ thích chơi với mình, đến ghét…Và cũng ở tuổi ấy, mình đã yêu, cái tình yêu đầu đời thật đẹp. Người mình yêu là một chàng trai Hà Nội, hai đứa gặp nhau khi anh về thăm quê và cũng chẳng hiểu sao lại quyến luyến nhau lắm, đến mức anh cũng về nhà và đòi bằng được mẹ mang trầu cau đến dạm hỏi mình để “giữ chỗ”, khi mình lớn lên là hai đứa sẽ cưới nhau….

Bố mình thì kịch liệt phản đối, bố bảo con gái nhà quê, đang chân lấm tay bùn quen cách sống thô tục, quê mùa, sao mà làm dâu Hà Nội, lại chẳng có nghề ngỗng gì, lại còn bé tí, có lớn mà chửa có khôn, đi làm dâu xứ người để người ta bôi gio trát trấu vào mặt bố mẹ à? Mình thì cũng quyết liệt không kém: Chúng con yêu nhau và sẽ lấy nhau, nếu bố không cho, con sẽ bỏ nhà đi với anh ấy…

Sợ mình làm càn, con gái mà theo con trai xứ người, bỏ cha bỏ mẹ thì mang tiếng với cả làng cả xã, có mà nhục, mà nó không theo thằng ấy, nhưng chúng nó “trót dại” với nhau thì còn nhục hơn nữa…Thôi thì có cái đám ở xã, cũng kha khá, gia đình gia giáo, thằng con trai cũng lớn tuổi, có thể bảo ban con gái nhà mình, nó lại có vẻ thực sự qúy mến con bé, mà nó cũng đi làm nhiều, có vốn, có thể xoay sở kiếm sống được, nếu lấy nó con gái mình có cơ hội được nhờ; lại gần gũi, làng trên xóm dưới, con gái có sai sót bề gì còn gọi nó về mà chỉ bảo dạy dỗ được; mà các cụ cũng chẳng đúc kết rồi đấy thôi “Có con thì gả chồng gần, có bát canh cần nó cũng mang cho…” là gì. Ông bàn với mẹ và quyết định gả mình cho anh chàng cùng xã mặc cho mình nài nỉ van xin...

Ngày cưới, mình lạnh lùng trong bộ váy cưới với đôi chân bị xiềng cho khỏi chạy trốn bởi trước ngày cưới mình đã trốn một lần nhưng bị bắt về. Nhìn thấy cái mặt chú rể sang đón dâu, mình cúi ngay xuống rút cái guốc cưới ném thẳng vào cái mặt đang hân hoan của hắn, nghĩ cũng buồn cười, may mà ném trượt, thế mà hắn vẫn vui vẻ mang guốc lại cho mình để còn kịp giờ đưa dâu tốt….

“Thế đêm tân hôn thì thế nào hả chị?” Tôi tò mò …

Tân hôn à? Hai đứa đánh chửi nhau một trận ra trò. Thực ra thì mình hận hắn, ghét hắn mà chửi hắn thôi, chứ hắn thì cũng giữ kẽ lắm, chẳng cho mình nói to sợ bố mẹ hắn ở nhà trên nghe tiếng. Nhưng mình thì mặc, vùng vẫy, đấm đá, chửi rủa...làm đủ mọi trò để không để hắn đụng đến mình....

“Thế mà vẫn sống được với nhau đến tận giờ sao?”

Thì cứ như kiểu lâu rồi thành quen, về nhà bố mẹ không cho, mà bố mình còn tuyên bố, nếu mình bỏ nhà chồng thì bố sẽ tự tử vì nhục, nên chẳng dám làm gì... Rồi thì ở mãi, hắn cũng chẳng chịu cho mình yên, mà dù sao thì mình cũng là vợ hắn rồi, cưới xin đàng hoàng chứ có không đâu, được mấy ngày đầu chống cự, rồi cũng chẳng đủ sức chống cự nữa, thì hắn muốn làm gì thì làm, rồi cứ thế quen đi, lần một lần hai, rồi nhiều lần nữa, con gái dậy thì, con trai mới cưới, chẳng yêu thì cũng chưa đủ lớn khôn để làm được cái việc từ chối nhau mãi, rồi thì có con, 1 đứa,  2 đứa, rồi ràng buộc nhau đến giờ.

Chồng mình thì chiều vợ chiều con lắm, thật ra mình chưa thấy ai có thể chiều vợ con như hắn cả, nhưng mình vẫn không sao mà yêu chồng được, cũng chẳng hiểu sao, cứ nhàn nhạt, vô vị, mà hắn lại cứ coi mình như con nít, chăm bẵm đấy nhưng cũng đối xử y như với một đứa trẻ vậy, mình chẳng bao giờ có quyền quyết định một cái gì trong gia đình cả.

Mình thì ngang ngạnh, còn nhỏ thì chưa nghĩ đến việc này, nhưng càng lớn càng thấy ấm ức, rồi cũng đòi hỏi quyền bình đẳng, nhưng chồng mình độc đoán lắm, mà hình như chưa bao giờ hắn nghĩ mình đủ lớn để quyết định các công việc trong gia đình nên thờ ơ đón nhận ý kiến của mình và lại bỏ quên tất cả. Lần này thì khác, khi hắn mua về cái ti vi, mà lại chẳng hỏi ý kiến mình thì mình không chịu được nữa, làm ầm lên và hai đứa đánh nhau một trận nảy lửa; mình ức quá đòi li dị, hắn không cho; thế là mình tìm cách trốn con, trốn chồng lên trên này, coi như là mất tích để có cơ hội được li dị với chồng theo pháp luật.

"Thế chị định cứ thế này mãi sao?"

Mình cũng chưa biết thế nào nữa, mình nhớ con kinh khủng, đôi khi nằm ôm gối mà khóc một mình, nhất là những ngày mưa như thế này, mình chỉ muốn chồng mình chịu li dị để được về nuôi con, dù có khổ sở một chút nhưng có mẹ có con vẫn hơn.

"Thế còn chồng chị?"

Mình không muốn sống với hắn, mặc dù hắn chưa bao giờ để mình khổ cả, nhưng mình không thể sống lâu hơn nữa với một người mà mình chưa bao giờ yêu cả, cuộc sống ấy ngục tù và tủi hận lắm, khi mình đủ lớn khôn rồi, mình biết mình phải làm gì để tìm lại cuộc đời mà đúng ra mình phải có... con gái tuổi tuất mà lại sinh hôm rằm, mẹ mình vẫn bảo mình sau này chẳng kém ai...

Tiếng chị nhạt nhòa trong tiếng mưa rơi, bất giác tôi khẽ thở dài thấy sao mà thương cho số phận một con người, mà cũng thấy buồn cho một thứ văn hóa phong kiến còn rớt lại sau cả hàng chục năm thay đổi mà vẫn chưa sao xóa hết ở cái làng quê nghèo của chị....

Nguyễn Yến Nhi


Tin khác

Echo chamber là gì? Bạn có phải nạn nhân của vòng lặp thông tin?

Thứ Hai, 01/12/2025
Mạng xã hội chỉ cho thấy điều bạn đã tin và khiến bạn rơi vào echo chamber (buồng vang thông tin). Điều này diễn ra thế nào?

Sự tuyệt chủng của chữ in hoa: Lý do gen Z thích sử dụng chữ viết thường

Thứ Tư, 26/11/2025
Người trẻ hiện nay đang dần bỏ đi lối viết hoa thông thường để nhường chỗ cho một phong cách viết thể hiện được quan điểm và thái độ của họ đối...

CDC gỡ bỏ hơn một chục trang web về bản dạng tình dục và giới tính, bình đẳng sức khỏe

Thứ Tư, 15/10/2025
Theo kênh truyền hình tin tức tài chính lớn nhất Hoa Kỳ CNBC (Consumer News and Business Channel) hơn chục trang trên trang web của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch...

Điều thú vị ở những người nổi tiếng trong lịch sử

Thứ Tư, 15/10/2025
Mỗi khi nhìn thấy những người nổi tiếng, chúng ta thường quên rằng họ thực ra cũng chỉ là con người, và họ cũng có những trải nghiệm thú vị, quan điểm riêng...

Tản mạn: Tết Trung Thu đang đến gần!

Thứ Sáu, 03/10/2025
“Trăng tròn vào ngày 15 tháng 8, bánh trung thu thơm ngon và ngọt ngào”

12 quy tắc nhỏ cho cuộc sống hạnh phúc hơn

Thứ Sáu, 19/09/2025
Tôi đã dành hơn 12 năm nghiên cứu về hạnh phúc và bản chất con người. Trên hành trình đó, tôi đã thu thập được những gì tôi gọi là “Bí quyết trưởng thành”...

Bài viết nổi bật

Kiểm tra chỉ số BMI online

ĐO CHỈ SỐ CÂN NẶNG - CHIỀU CAO (BMI) ONLINE

Chiều cao của bạn (cm)

Cân nặng của bạn (kg)

Bài viết mới