Nude để không chậm tiến?
Thứ Năm, 06/11/2008"Xem ảnh nude này chưa? Của Hoàng Thị Thuỳ Dung – sao mai đấy!";
"Xem ảnh nude này chưa? Của người mẫu Tiến Đạt đấy!"...
Ảnh nude - thời gian gần đây đã trở thành đề tài “hot” trên hàng loạt các diễn đàn, các blog cũng như các mặt báo. Tôi - một 8X không có mấy thiện cảm dành cho những bức ảnh “kín kín, hở hở” như thế cũng bị lôi vào cơn lốc xoáy ấy và trở thành một khán giả bất đắc dĩ. Có thể nói, cô em 9X của tôi là một tổng đài nhạy bén với các vụ chụp nude của giới trẻ, nên tôi khó lòng có thể làm ngơ trước “cơn bão” ấy. Theo như lời giải thích của “ô mai” này thì người trẻ bây giờ thể hiện sự sành điệu của mình không phải ở những bộ quần áo đắt tiền, những chiếc xe sang trọng nữa mà ở trình độ dám nude để bàn dân thiên hạ cùng chiêm ngưỡng những đường nét gợi cảm. Thế nên, xa rồi cái thời những tấm hình thiếu vải của ai đó chỉ bị lộ khi đằng sau đó có bàn tay tội ác, mà giờ đây người ta còn tự đưa ảnh của mình lên mạng với lý do rất đỗi giản đơn: “Thích thì làm”. Người sành điệu, chịu chơi phải nude, người kém sành điệu hơn đành ngậm ngùi ngồi xem ảnh nude.
Và như vậy, tất nhiên, thế giới nude bây giờ không chỉ tồn tại trong nghệ thuật, mà đã mở rộng vùng hoạt động ra khắp mọi nơi. Người đẹp nude, người chưa đẹp cũng nude, người trưởng thành nude, người chưa trưởng thành cũng nude, người nổi tiếng nude, người chưa nổi tiếng cũng nude… Rõ ràng, chẳng cần đến một chương trình đào tạo, truyền thông, hay quảng bá nào mà nude đã len lỏi vào trong từng ngóc ngách của đời sống xã hội.
Cô em tôi nói rằng, mấy đứa bạn học cùng lớp nó cũng đang nuôi ý định một ngày nào đó chụp nude để thiên hạ “được rửa mắt”. Không để tôi có cơ hội ngạc nhiên trước ý định táo bạo của những cô gái mới bước vào tuổi dậy thì, nó nhanh miệng giải thích: “nude bây giờ đã thành trào lưu rồi, nếu thờ ơ với nó, sẽ bị mọi người xung quanh đánh giá là quê, là kém cỏi; là người của thế kỉ trước. Nếu bọn bạn em mà quyết làm vụ này bằng được, chắc em khó có thể khoanh tay đứng nhìn, chắc cũng phải làm vài kiểu, vừa làm kỉ niệm, vừa để bằng anh bằng em. Chị đừng có ý định cản em hoặc mach với bố mẹ, nếu chị làm vậy, lần sau em sẽ không kể cho chị nghe chuyện gì hết”.
Với tính bướng bỉnh vốn có của nó, tôi biết, sẽ chẳng bao giờ nó nghe lời khuyên của tôi, nhưng không lẽ, cứ để nó thả mình theo dòng cuốn của nude? Đến bao giờ nó mới hiểu ra rằng, thế giới nude không hào hoa như nó nghĩ? Thế giới đó không phải hoa hồng, không có hào quang, ngược lại chứa đựng quá nhiều nguy hiểm? Rồi khi “cơn bão” nude đi qua, sẽ còn lại gì ngoài những tấm ảnh nửa kín nửa hở của nó tồn tại với thời gian cùng không
ít lời đàm tiếu?
Ảnh nude vốn dĩ là nghệ thuật nhằm đề cao vẻ đẹp tự nhiên vốn có của con người, thế nhưng, nó đã và đang bị “biến dạng” bởi sự lạm dụng của giới trẻ. Người ta tìm đến nude để khẳng định cái “tôi” bản lĩnh của bản thân, để thu hút sự chú ý của dư luận, để mình có thể trở nên nổi bật giữa đám đông, hay để không bị “chế giễu” là “chậm tiến”. Và dĩ nhiên, để hợp lý hoá hành động của mình, người ta gán cho nó cái mác “nghệ thuật”.
Tuy nhiên, xã hội Việt Nam vẫn chưa thực sự chấp nhận những chuyện như thế này, và điều đó sẽ gây cản trở rất nhiều cho tương lai của những người cố tình nude cơ thể mình. Bởi lẽ, liệu có một người đàn ông tử tế nào chấp nhận một cô gái đã từng khoe cơ thể trước bàn dân thiên hạ, hay ngược lại? Hơn nữa, nếu đã chấp nhận để chuyện này xảy ra, đó sẽ là tiền đề để những người như em tôi sống phóng túng hơn và không coi trọng những giá trị truyền thống. Và có lẽ, đây chính là tiền đề để giới trẻ lao mình vào cuộc sống buông thả?
Bạn đọc muốn chia sẻ những suy nghĩ, cảm nhận, đánh giá… của mình dưới dạng một bài viết hoàn chỉnh, xin vui lòng gửi về địa chỉ: chat.bandocviet@cihp.vn Để phản hồi cho bài viết này, xin mời nhấn chuột vào dòng chữ Trao đổi thảo luận phía dưới |






