Nơi ấy là tình người
Thứ Năm, 01/12/2005Tôi đã có môộ năm cai nghiện và chữa bệnh tại Trung tâm giáo dục lao động số II ở Yên Bài, Ba Vì, tỉnh Hà Tây. Khi đó tôi sống trong khu y tế và công việc của tôi là chăm sóc các em bé bị nhiễm HIV ở nhà trẻ.
Ở đây có 8 em bé và 8 mẹ nuôi sinh sống trong một căn nhà rộng thoáng mát nằm trong khuôn viên khu y tế. Các em được đưa tới đây đa phần là bị bỏ rơi ở bệnh viện và đều xét nghiệm có HIV dương tính sau khi sinh. Có em chỉ hơn 20 ngày tuổi đã được đưa tới đây để chăm sóc nuôi dưỡng. Các em lớn dần trong sự quan tâm chăm sóc của ban giám đốc và các cán bộ y tế trung tâm. Đặc biệt là tất cả tình yêu thương và trách nhiệm của các mẹ nuôi. Các mẹ nuôi chính là các học viên của trung tâm, họ luôn coi các em như con của mình. Có học viên sau khi hết thời hạn đã tình nguyện ở lại trung tâm để tiếp tục công việc của mình. Tôi nhớ có lần các cán bộ y tế và mẹ nuôi không ngủ được vì nhà trẻ có 3 em bị ho và sốt. Bản thân tôi cũng như các mẹ nuôi đang phải chung sống với HIV/AIDS, nên chúng tôi càng thương các em hơn, chỉ mong các em lành bệnh càng sớm càng tốt. Rồi có những ngày các em bị ngứa khắp người, suốt ngày chỉ biết khóc và quấy chứ chẳng nói gì. Thế là các mẹ nuôi lại thay nhau lên đồi hái chè nấu nước tắm cho các em. Bao vất vả tan biến khi nhìn thấy nụ cười ngây thơ của các em bé lại nở trên môi. .
Tôi xa Trung tâm đã gần 5 tháng rồi và hiện tôi là thành viên nòng cốt của nhóm “Vì ngày mai tươi sáng”. Tôi và các bạn của tôi (những người đang sống chung với HIV) đang làm phóng sự ảnh về cuộc sống thực trạng của người nhiễm. Số tiền quyên góp được trong đợt triễn lãm ảnh sẽ được gửi cho các em ở Trung tâm. Tôi rất mừng khi biết rằng tôi sẽ có dịp trở lại thăm các em.
Nhóm : “Vì ngày mai tươi sáng”






