Người đồng tính có thể làm lại từ đầu?
Thứ Ba, 05/09/2006Câu chuyện có lẽ không chỉ của riêng bạn gái ấy. Được sống là chính mình và hạnh phúc với sự lựa chọn của mình là điều mà ai cũng muốn. Nhưng đôi khi điều đó khó trở thành hiện thực với một số người…
Tâm sự bạn trẻ xin đăng lá thư này và làm nhịp cầu nối giữa bạn gái ấy với bạn đọc gần xa như một sự chia sẻ với nỗi lòng của bạn.
* * *
Chúng tôi phải làm sao đây, thừa nhận hay chối bỏ việc ngày xưa? Nhưng đâu ai có được bằng chứng chúng tôi đã làm gì? Xã hội không thể chấp nhận cho chúng tôi hoà đồng sao? Mặc dù xung quanh tôi mọi người không ai biết chuyện ấy, nhưng tôi sợ một ngày nào đó có một đồng nghiệp đến hỏi tôi thì tôi sẽ trả lời như thế nào? Thật sự hiện nay tôi rất hoang mang, suốt mấy ngày nay có rất nhiều số điện thoại nặc danh người bạn gái nhắn tin cho tôi, và hay nhá máy tôi lúc nữa đêm. Tôi có nên nói thật với bạn trai mình để anh ấy thông cảm không? Hay tôi phải chạy trốn mãi cái quá khứ của mình? Ai đó có thể giúp tôi cho tôi biết phải làm như thế nào không? Chúng tôi thật sự khao khát hạnh phúc, thật sự muốn yêu và được yêu, chẳng lẽ ước mơ nhỏ nhoi như thế là có tội sao?”. |
“Ngày còn ngồi trên ghế giảng đường đại học tôi đã tạo ra một sai lầm mà tới giờ nó vẫn còn đeo bám, ám ảnh tôi. Ngày ấy tôi quan hệ đồng tính với người bạn của mình. Lúc ấy thật sự chúng tôi rất yêu thương nhau. Chúng tôi dọn ra khỏi ký túc xá thuê nhà trọ sống cùng với nhau. Tôi và bạn ấy như hình với bóng không thể tách rời nhau được. Và thật sự tôi cũng đã cảm nhận được tình yêu đã tồn tại và rất sâu đậm. Sau ba năm yêu nhau thì bạn ấy nói lời chia tay. Mặc dù đã khóc rất nhiều nhưng cuối cùng tôi cũng đồng ý.
Sau khi ra trường chúng tôi đều xin được việc làm và ở cách xa nhau khoảng 20 km. Dù không gặp mặt (do hai đứa cùng cố ý) nhưng chúng tôi vẫn gọi điện tâm sự mỗi khi có chuyện buồn. Nhưng dần tôi cũng quen được cuộc sống mới. Rồi tôi cũng có người yêu. Anh ấy rất yêu thương và trân trọng tôi. Tôi cũng rất yêu anh ấy. Tôi xin khẳng định đó là tình yêu (anh không hề biết gì về những việc trong quá khứ của tôi). Những lần gọi điện thoại cho người bạn gái cũng thưa dần. Người bạn gái ấy cũng có người yêu và có cuộc sống cũng ổn định. Tôi cứ tưởng mọi việc như thế là kết thúc, chúng tôi có thể sống bên cạnh người mình yêu thương.
Cho tới hôm nay, tôi nhận được điện thoại của người bạn gái ấy cho tôi biết là cô đã chia tay với người yêu. Nguyên nhân chính là vì chuyện chúng tôi hồi ấy. Một người bạn học cùng trường của chúng tôi làm việc gần nơi người bạn gái ấy đã kể cho mọi người xung quanh về mối quan hệ của chúng tôi ngày ấy. Đã có rất nhiều người gặp và hỏi thẳng bạn ấy rằng việc đó có đúng sự thật không? Mặc dù đã phủ nhận nhưng bạn ấy cũng không thể tránh được những lời dèm pha, và những cái nhìn thiếu thiện cảm của những người xung quanh. Riêng bản thân tôi thật sự tôi không hề muốn nhắc lại chuyện ngày ấy nữa, nhưng tôi cảm thấy mình cũng có một phần trách nhiệm trong việc ấy, thêm vào đó tôi lo sợ cho hạnh phúc của mình. Liệu chúng tôi phải làm sao đây, thừa nhận hay chối bỏ việc ngày xưa? Nhưng đâu ai có được bằng chứng chúng tôi đã làm gì? Xã hội không thể chấp nhận cho chúng tôi hoà đồng sao? Mặc dù xung quanh tôi mọi người không ai biết chuyện ấy, nhưng tôi sợ một ngày nào đó có một đồng nghiệp đến hỏi tôi thì tôi sẽ trả lời như thế nào? Thật sự hiện nay tôi rất hoang mang, suốt mấy ngày nay có rất nhiều số điện thoại nặc danh người bạn gái nhắn tin cho tôi, và hay nhá máy tôi lúc nữa đêm. Tôi có nên nói thật với bạn trai mình để anh ấy thông cảm không? Hay tôi phải chạy trốn mãi cái quá khứ của mình? Ai đó có thể giúp tôi cho tôi biết phải làm như thế nào không? Chúng tôi thật sự khao khát hạnh phúc, thật sự muốn yêu và được yêu, chẳng lẽ ước mơ nhỏ nhoi như thế là có tội sao?”.
T. Dung (Kiên Giang)
[Để chia sẻ cùng T. Dung, bạn đọc vui lòng nhấn chuột vào ô Trao đổi thảo luận phía dưới]






