Lòng tốt
Thứ Sáu, 14/01/2005
Thời tiết thật lý tưởng, vì thế ăn trưa xong là chúng tôi lên đường vào thị xã. Vì mỗi người có một sở thích khác nhau nên chúng tôi quyết định tách nhóm và hẹn gặp lại nhau tại công viên.
Khi Robby bạn tôi bước đến một quầy bán thức ăn nhanh, tôi quyết định đi cùng cô ấy. Chúng tôi đảo qua những quầy hàng. Xúc xích ở đây trông cực kì ngon mắt. Nhưng khi Robby rút ví ra trả tiền, người bán hàng đã làm chúng tôi rất ngạc nhiên.
“Cứ cầm lấy. Tôi biếu chị. Hãy coi như món quà nhỏ của tôi cho ngày hôm nay.”
Chúng tôi cảm ơn anh ta và quay về công viên cùng nhóm bạn. Lúc đang ăn và chuyện trò với mọi người, tôi trông thấy một người đàn ông ngồi gần bên đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Bộ dạng ông như một người đã nhiều ngày không tắm. “Lại thêm một người vô gia cư”, tôi nghĩ, và thôi không để ý đến ông ta nữa.
Ăn uống xong đâu đấy, chúng tôi dọp dẹp để tiếp tục lên đường cho chuyến tham quan. Nhưng khi Robby và tôi mang những túi thức ăn đến thùng rác để bỏ thì một giọng nói cất lên, “Còn chút thức ăn nào không?”
Đó là giọng của người đàn ông ban nãy. Tôi bối rối không biết phải nói gì. “Không, chúng tôi đã ăn hết cả rồi.”
“Ồ”, người đàn ông đáp lại không chút ngượng ngùng. Ông ta hẳn đang rất đói bụng và không muốn chúng tôi vất đi một chút thức ăn thừa nào.
Tôi thấy tội nghiệp cho người đàn ông nhưng không biết phải sao. Và rồi, Robby lên tiếng, “Chờ chút, mình sẽ quay lại ngay” rồi chạy mất. Tôi tò mò nhìn theo dáng Robby băng qua bên quầy thức ăn nhanh và hiểu ra cô ấy đang làm gì. Robby mua một túi xúc xích sau đó vòng lại trao cho người đàn ông.
“Mình chỉ chuyển lòng tốt một ai đó đã trao tặng cho mình đến một người thứ ba...”, Robby nhẹ nhàng nói.
Hôm đó, tôi đã học được một điều quý giá, đó là lòng tốt có thể đi xa hơn với người bạn làm ơn. Bằng cách làm điều tốt, bạn đã dạy cho người hàm ơn bạn cách sống quảng đại hơn, bác ái hơn.






