Đằng sau câu chuyện SV đi bán....
Thứ Tư, 23/01/2008Từ lâu, chuyện nữ sinh viên đi bán dâm luôn gắn với chặt với hình ảnh không lấy gì làm tốt đẹp trong mắt người đời. Người ta không bĩu môi dè bỉu tỏ ý khinh thường thì cũng buông lời trách móc rằng sao mà dại dột thế với những nữ sinh làm… nghề này. Nhưng vẫn còn một khía cạnh khác mà ít người để ý đến.
Cũng liên quan đến câu chuyện này, theo bài tổng hợp trên báo Tiền Phong, trước việc những cô gái ngồi trên ghế giảng đường đại học phải làm thêm nghề bán dâm để lấy tiền trang trải cho việc ăn học như vậy (có khoảng 20.000 nữ sinh viên Pháp giống như Laura D), Bộ trưởng Bộ Đại học Pháp đã cam kết sẽ cải thiện hệ thống tài chính hỗ trợ sinh viên. Đây có lẽ là tin vui với những sinh viên có hoàn cảnh khó khăn ở Pháp.
Từ câu chuyện ở nước Pháp tôi nghĩ đến chuyện ở nước mình. Có lẽ, nếu có một nữ sinh nào đó có khả năng viết lách chuyện của mình để in thành sách thì chắc là cuốn sách đó cũng khó có thể gây sốc như ở nước Pháp. Chuyện nữ sinh nước mình đi bán dâm không có gì lạ, hơn nữa, người ta gần như đã mặc định trong đầu rằng nữ sinh mà đi bán dâm thì chắc chắn là “loại chẳng ra gì”, lười lao động nhưng lại thích có nhiều tiền, chứ mấy ai nghĩ rằng do hoàn cảnh éo le, do số phận đưa đẩy hoặc nghĩ một cách đơn giản hơn là do các bạn nữ sinh ấy không thể tìm được nghề nào khác.
Tôi không dám chắc, và có lẽ cũng không ai dám chắc, trong số những nữ sinh đã và đang đi bán dâm ở nước mình, có bao nhiêu người có hoàn cảnh thực sự khó khăn, có bao nhiêu người mà hàng tháng gia đình không thể chu cấp đủ tiền cho việc ăn học… và có bao nhiêu trong số các bạn nữ sinh ấy thực sự dành tiền có được từ những lần bán dâm để nộp học phí, mua sách vở, tài liệu hoặc gửi về giúp đỡ gia đình. Nhưng, nếu thực sự có người như thế, thì tôi cũng không nghi ngờ. Tất cả đều có thể và chẳng có lý do để tôi phải nghĩ theo cách “mặc định”, gán mọi cái xấu cho người khác.
Nhà nước mình không phải là thua kém nước Pháp trong vấn đề hỗ trợ sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, vì hiện tại chúng ta đã có chương trình cho sinh viên nghèo vay vốn ưu đãi để theo học đại học, nhưng ai cũng thấy rằng giá cả hàng hóa và dịch vụ vẫn tiếp tục tăng hàng ngày, trong khi đó thì lại có tin sẽ tăng học phí đại học, vậy thì có ai dám chắc là sinh viên sẽ không “làm liều” để lo cho cuộc sống của mình. Nói như vậy không phải là tôi có ý dung túng, bao biện cho những việc làm vi phạm pháp luật, đạo đức, nhưng trước thực tế cuộc sống khó khăn của sinh viên như vậy, tôi không thể không chạnh lòng suy nghĩ: Ai và bằng cách nào để các bạn có thể vừa học tốt, vừa đảm bảo sức khỏe (ăn uống đủ chất với túi tiền có hạn) và không sa đà vào tệ nạn?
Bạn đọc muốn chia sẻ những suy nghĩ, cảm nhận, đánh giá… của mình dưới dạng một bài viết hoàn chỉnh, xin vui lòng gửi về địa chỉ: chat.bandocviet@cihp.vn Để phản hồi cho bài viết này, xin mời nhấn chuột vào dòng chữ Trao đổi thảo luận phía dưới |






