Cây chia sẻ
Thứ Năm, 06/01/2005Để trang hoàng lại nhà cửa vào dịp lễ Giáng sinh, do không có nhiều tiền để mua quà, chúng tôi đã lên kế hoạch tổ chức ăn lễ chung với nhà thờ, gia đình và bè bạn. Chúng tôi lái xe xuống trung tâm thành phố để ngắm những ánh đèn của đêm Giáng sinh và cùng dự những bữa tiệc thịnh soạn.
Nhưng điều phấn khởi cho những đứa con của tôi nhất là được mua sắm những món quà Giáng sinh tại khu mua sắm. Chúng đã bàn bạc và lên kế hoạch hàng tuần trước. Chúng bàn nhau và hỏi xem ông bà chúng thích quà Giáng sinh gì. Tôi đã hết hồn về điều đó. Tôi đã dành ra 120 đô la để mua quà cho cả năm người chúng tôi.
Ngày trọng đại đó đã đến và chúng tôi chuẩn bị thật sớm. Tôi đưa cho bốn đứa con của mình mỗi đứa một tờ 20 đô la và nhắc nhở chúng nên tìm những món quà mà mỗi món khoảng 4 đô la thôi. Sau đó mọi người tản ra. Chúng tôi có hai giờ để mua sắm và sau đó chúng tôi sẽ gặp nhau tại nơi trưng bày “Santa’s workshop”.
Trên đường lái xe về nhà, mọi người trong tâm trạng rất hưng phấn của đêm Giáng sinh đang cười đùa, trêu ghẹo nhau với những lời lẽ đầy ẩn ý về những món quà mà chúng đã mua. Riêng Ginger – đứa con giữa của tôi khoảng 8 tuổi đã im lặng một cách khác thường. Tôi để ý sau khi mua sắm, nó chỉ có một cái gói dẹp nhỏ ở trong tay. Tôi có thể thấy hết những thứ mà nó đã mua qua cái giỏ ni lông. Đó là những thỏi kẹo giá 50 xu! Tôi rất giận.
Nó đã làm gì với số tiền 20 đô la mà tôi đã cho nó? Tôi muốn la mắng nó nhưng tôi đã không nói gì cho đến lúc về nhà. Tôi gọi nó vào phòng của tôi và đóng cửa lại. Cơn nóng giận của tôi thực sự trở lại khi tôi hỏi nó đã làm gì với số tiền tôi cho. Và đây là những điều nó nói với tôi:
"Con vừa dạo xung quanh vừa nghĩ về những thứ sẽ mua và con đã dừng lại đọc những tấm thiệp nhỏ trên những cái cây cứu giúp của Đội quân Cứu tế. Một trong những tấm thiệp đó là dành cho cô bé 4 tuổi, em đã ước có một con búp bê mặc quần áo và một cây lược. Đó là tất cả những điều mà em đã ao ước. Thế là con lấy tấm thiệp khỏi cây và đi mua ngay búp bê, cây lược đem đến phòng của Đội quân Cứu tế để tặng cho em".
"Con chỉ còn đủ tiền để mua những thỏi kẹo cho tất cả chúng ta", Ginger nói tiếp "Chúng ta thì có quá nhiều trong khi em ấy thì chẳng có gì cả". Tôi chưa bao giờ làm được điều mà con gái tôi đã làm vào ngày hôm đó.






