Không như tăng huyết áp, trầm cảm không thể đo lường với một cái máy đo huyết áp, vì vậy những nhà tâm lý lâm sàng phải dựa trên những bảng câu hỏi được tiêu chuẩn hóa để xác định liệu thân chủ có gặp vấn đề trầm cảm hay không. Những bảng hỏi như vậy thường yêu cầu bệnh nhân trả lời về việc liệu họ có cảm thấy buồn, liệu họ có bị giảm cân hay bị mất ngủ.
Nhưng theo nhà tâm thần học Mark Zimmerman, trường Y đại học Brown, những thang đo đó đo lường những triệu chứng, song chúng bỏ quên những yếu tố không kém phần quan trọng liên quan đến sự phục hồi của thân chủ như cảm giác lạc quan, sự tự tin hoặc việc phục hồi lại những thói quen hành vi của mình trước đây tại nhà hoặc tại cơ quan. Bệnh nhân có xu hướng nhìn nhận những sự phục hồi này như một sự phục hồi tích cực của sức khỏe tâm thần, chứ không phải chỉ đơn giản là một sự suy giảm của các triệu chứng.
Đối với những bệnh nhân, nếu bạn đang ở trong quá trình trị liệu trầm cảm, hãy trò chuyện thẳng thắn với nhà trị liệu của mình về những điều bạn cho là quan trọng đối với bạn. Hãy nhớ rằng nhà trị liệu của bạn có thể đang sử dụng một thang đo lường sự thuyên giảm rất khác với suy nghĩ của bạn.
Cao Minh
(Nguồn: http://www.psychologytoday.com/articles/200607/happy-or-just-not-depressed)