Một người xa lạ
Thứ Tư, 05/11/2014Khi những đợt gió lạnh đầu mùa về, thời tiết cũng ảm đạm theo lòng người…
Một năm không phải là quá dài hay quá ngắn để tớ quên cậu. Tớ biết “người xa lạ” như tớ chỉ thoáng qua cậu như con gió đầu mùa kia. Gặp cậu lần đầu và thích cậu vào lần ấy. Lúc đó tớ nghĩ, tình yêu nhẹ nhàng, nhanh đến rồi nhanh đi. Nhưng hình như tớ đã nhầm.
Đến giờ, tớ vẫn định nghĩa đó là tình yêu của một cô gái mới lớn, không quá đỗi to tát như người ta vẫn thường định nghĩa về tình yêu. Tớ đã bắt chuyến xe bus từ 4h chiều để vào lớp sớm nhất chờ cậu đến, ngốc nghếch để tin vào phép màu cậu sẽ để mắt và thích tớ. Tớ đã mong buổi học thêm với cậu còn hơn một buổi đi chơi được hẹn trước. Mỗi lần như thế tim tớ thực sự rộn ràng và có một thứ gì đó thật khó tả. Ghét mùa đông vì tớ sợ cái lạnh tê buốt nhưng có cậu hình như mùa đông đối với tớ như có bồ công anh mang tia nắng ấm áp từ một phương nào đến. Và cậu biết đấy, đó chỉ là tình cảm đơn phương của “một người xa lạ” cho đến lúc cậu đi một nơi xa.

Ký ức của tớ về cậu chỉ gói gọn trong hai tháng học thêm ngắn ngủi, hai tháng với những lần “chào hỏi” hay chỉ đơn giản là trộm nhìn cậu cắm cúi viết một cái gì đó mà tớ tò mò. Tớ thấy mình thật trẻ con khi nghĩ “mình thích cậu”, nực cười nhỉ? Nhưng cậu biết đấy, cách cậu lầm lỳ cũng khiến tớ để ý. Dù sao thì, tớ cũng quen với cách cậu gọi tớ là “bất tài”. Đôi lần tớ đã tự mỉm cười vì biệt danh đó, mỉm cười vì cậu đã từng để ý đến tớ vào những lần tớ nhắc sai bài cậu. Có thể vì tớ bất tài thật nên khó chạm vào trái tim cậu, trái tim của một kẻ đã rời nơi đây và để lại thời gian của gió đông năm ấy.
Con bé ngốc nghếch ngồi viết những dòng này về cậu bên cốc cafe đã nguội lạnh, du dương bên điệu nhạc cảm nhận điều đặc biệt của gió mùa về là tớ. Một năm qua, tớ vẫn mãi là “người xa lạ” đối với cậu. Tớ nghĩ, giá như hồi đó không gặp cậu thì bây giờ tớ vẫn có thể tung tăng để nhớ về một người khác chẳng hạn. Hay giá như hồi đó, tớ nói “thích cậu” để không phải là “một người xa lạ” mỗi khi đông về... Tớ đã nhớ cậu như thế, nhè nhẹ thôi nhưng cũng đủ làm tớ xuyến xao mỗi độ gió về.






