Nắng chiều nhẹ buông mẹ đưa mái đẩy
Con thuyền bồng bềnh biết mấy nhịp thương
Ai đi tha hương quay đầu ngó lại
Xứ Lệ mắt buồn còn hát đợi mong
Nớ có về không, nớ có về không
Tắm trên dòng sông dại khờ thuở nhỏ
Chiếc lá ngây ngô tím vàng xanh đỏ
Tớ giả làm tiền mua được mùa đông

Nớ có về không nớ có về không
Lúa chín trĩu bông cha còng lưng gánh
Lòng nỏ thở than nụ cười lóng lánh
Cha bảo mùa này chắc được vụ to
Nớ có về không nớ có về không
Tháng Tám dòng sông vô mùa lễ hội
O Bảy nhón chân chờ xem đò mới
Chị Hai nghiêng mình nhẹ liếc trai bơi
Nớ có về không nớ có về không
Về ôm mùa thu phập phồng đợi bão
Gió thét trên cao hoàng hôn lảo đảo
Con sóng chồng chềnh xóm nhỏ xác xơ
Nớ hãy về đi về lại chốn xưa
Mặc kệ nắng mưa, đời nghèo phiêu bạt
Mặc kệ nhân gian làm thân nhàu nát
Quê mẹ dịu hiền đâu chối con thơ
Nớ hãy về đi hồn nhỏ bơ vơ
Về nghe hò khoan thẫn thờ nhớ mẹ
Về để ôm hôn ruộng khô đất nẻ
Nếm trái sim rừng ngồi kể chuyện xưa
Nớ cứ về đi nghe gà gáy trưa
Lá chuối đung đưa thách trời đổ lửa
Một quả ổi xanh cũng chia làm nữa
Con diều dập dình ai chạy ai nâng
Về đi về đi mang cả bâng khuâng
Mang cả lâng lâng của thời trong trắng
Mang cả bình yên của thời tĩnh lặng
Cánh bướm chập chờn mang nặng hồn quê…
Qua cơn mê hãy trở về...
Ai xa quê nhớ trở về…
Nguyễn Việt - blogradio.vn