Tuổi trẻ chúng ta kiêu hãnh vậy nhưng chẳng giữ nổi một người
Thứ Hai, 24/08/2020Tuổi trẻ của chúng ta kiêu hãnh như vậy, nhưng lại không giữ nổi được một người. Bởi vì tuổi xuân của chúng ta quá rực rỡ, nên định mệnh mới cố tình để lại một vài khiếm khuyết trên đấy. Có thể là một mối tình, có thể là một người bạn, có thể là những kí ức vô cùng đau buồn. Dù là gì, cuối cùng cũng trở thành một lỗ hổng nhỏ trên bức tranh lấp lánh sắc màu của chúng ta.
Đã từng có rất nhiều người, rất nhiều kỷ niệm trong hồi ức thanh xuân. Có những thứ, bản thân tưởng chừng có thể níu giữ mãi bên mình, nhưng cuối cùng, chúng ta đều phải học cách buông bỏ.
Dưới hơi thở của tuổi trẻ, chúng ta kiêu hãnh mỉm cười, dũng cảm đón nhận và hết mình trải qua tuổi thanh xuân. Trên chuyến tàu thời gian, chúng ta bước cùng nhau từng chặng đường, nhưng đến những trạm dừng, ta lại bỏ quên một vài thứ. Đã từng rất vui vẻ, đã từng rất nồng nhiệt, nhưng chúng ta lại không cách nào kháng cự được sức mai một của thời gian. Chúng ta tưởng rằng trưởng thành thì có thể được ở bên nhau. Nhưng thực ra, trưởng thành là bước đầu của sự chia ly...
Ký ức tuổi thanh xuân của chúng ta đều có bóng dáng một người, người ấy là tuổi trẻ, là tất cả những gì trong sáng và đơn thuần nhất. Vì người ấy, thanh xuân của chúng ta trở nên rực rỡ hơn tất thảy. Sau này, có thể sẽ gặp nhiều người, có nhiều mối quan hệ, nhưng nụ cười rạng rỡ của tuổi trẻ không cách nào xóa nhòa đi được.

Tuổi xuân của chúng ta giống như một tòa thành, những gì được lưu giữ ở nơi này, chúng ta sẽ không bao giờ chạm đến được một lần nữa. Tòa thành ấy một mình đương đầu với thực tại, gió quật không ngã, nắng đổ không cháy, tuyết vùi không lấp, dù có trải qua bao nhiêu sóng gió của cuộc đời khiến nó sứt mẻ hao mòn, nhưng nó vẫn luôn luôn tồn tại rực rỡ và hiên ngang.
Tuổi trẻ của chúng ta kiêu hãnh như vậy, nhưng lại không giữ nổi được một người. Bởi vì tuổi xuân của chúng ta quá rực rỡ, nên định mệnh mới cố tình để lại một vài khiếm khuyết trên đấy. Có thể là một mối tình, có thể là một người bạn, có thể là những kí ức vô cùng đau buồn. Dù là gì, cuối cùng cũng trở thành một lỗ hổng nhỏ trên bức tranh lấp lánh sắc màu của chúng ta.
Bởi tuổi xuân quá rực rỡ, nên chúng ta mới bỏ lỡ nhau.
© Lin – blogradio.vn






