Thanh xuân đó tôi có bạn và những kỉ niệm
Thứ Tư, 19/08/2020Hãy trân trọng khoảng thời gian cấp 3 của bạn vì nó đã qua đi rồi, sẽ không bao giờ trở lại, cũng không bao giờ được trải nghiệm một lần nữa. Đó cũng chính là khoảng thời gian thanh xuân đẹp đẽ nhất trong cuộc đời mỗi con người, khoảng thời gian đan xen giữa sự buồn vui, tiếc nuối.
“Nhanh lên, sắp vào lớp rồi”
“Nè, làm bài chưa, cho chép với”
“Câu này làm như thế nào vậy?”
“Hôm nay học môn gì thế?”
Những câu hỏi quen thuộc đó có lẽ tôi không còn được nghe nữa. Khoảng thời gian tươi đẹp đó có lẽ tôi cũng không còn được gặp lại nữa.
Một cơn mưa buồn trong một ngày buồn. Sáng sớm mưa đã bắt đầu rơi, không khí ẩm ướt, u ám vô cùng. Tâm trạng tôi có chút khó chịu nhưng khi đến lớp, nhìn thấy những người bạn của mình, khóe miệng không tự chủ được kéo lên thành nụ cười. Hôm nay là ngày cuối cùng chúng tôi được gặp nhau, được ngồi chung trong một lớp học, ngày cuối cùng của thời học sinh.
Ba tiết học buổi sáng nhưng chỉ để dành trò chuyện với nhau, chỉ để dành tâm sự những điều chưa nói. Những chiếc áo trắng tinh khôi, lúc nào cũng giữ sạch sẽ đến hôm nay được truyền tay nhau để gửi gắm những lời chúc ngọt ngào và may mắn cho kỳ thi sắp tới, cho tương lai mai sau.
Nụ cười tươi rói hiện lên trên đôi môi của từng người, nét hạnh phúc và vui vẻ không giấu được trên khuôn mặt. Một cảm giác nao nao dâng lên trong lòng. Bên cạnh những nụ cười đó còn có sự buồn bã và xúc động.

Gắn bó với nhau cũng một khoảng thời gian không dài cũng không ngắn, nhưng những kỉ niệm đẹp đẽ để lại trong tâm trí mỗi người là không bao giờ phai. Có những lúc giận hờn nhau vu vơ, tưởng như không hàn gắn lại được nhưng rồi đến một lúc nào đó, mọi hiểu lầm, giận dỗi được hóa giải, chúng ta lại vui vẻ với nhau, hòa đồng như trước.
Bài hát tuổi học trò quen thuộc vang lên, những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống. Ai lúc đầu cũng nghĩ rằng bản thân mình mạnh mẽ, sẽ dành trọn niềm vui cho ngày hôm nay, sẽ chỉ có nụ cười chứ không có sự buồn bã. Nhưng đến những giây phút cuối cùng, hai hàng nước mắt liền lăn dài trên má. Có những bạn tôi tưởng chừng rất mạnh mẽ, có những bạn khó mà nhìn thấy được sự xúc động cũng khóc rất nhiều. Đến bản thân tôi, cũng ngỡ mình cứng rắn và mạnh mẽ lắm nhưng cuối cùng khi nhìn mọi người, nước mắt cũng không thể kìm lại được.

Hãy trân trọng khoảng thời gian cấp 3 của bạn vì nó đã qua đi rồi, sẽ không bao giờ trở lại, cũng không bao giờ được trải nghiệm một lần nữa. Đó cũng chính là khoảng thời gian thanh xuân đẹp đẽ nhất trong cuộc đời mỗi con người, khoảng thời gian đan xen giữa sự buồn vui, tiếc nuối. Khoảng thời gian này hãy cứ hết mình, hãy cứ vui chơi, làm những điều mình thích, làm những điều mình trước giờ chưa dám làm bởi vì bên cạnh luôn có những người bạn đồng hành và ủng hộ.
Vô Tình - blogradio.vn






