Tháng 9 rồi, mình hò hẹn đi anh!
Thứ Sáu, 04/09/2015“Em yêu anh nhiều cực. Và thật đẹp khi nói ra điều này vào mùa thu…”.
Thật khó để bắt đầu cho một câu tỏ tình, cũng thật khó để thể hiện tình cảm trước một người em thích. Nếu biết những dòng này rơi vào tháng 9, có lẽ anh sẽ không khỏi ngạc nhiên. Nhưng đến giờ khi mùa thu đã bước qua ngõ, sáng sớm tỉnh giấc thấy thảnh thơi, em vẫn ước giá được nắm tay anh một lần.
Tháng 9 rồi em tự thấy mình mạnh mẽ hơn, không còn đọc mấy tiểu thuyết ngôn tình rồi thầm ước mình là nhân vật chính. Cũng không ghen tỵ với mấy cô gái được ngồi đằng sau ôm tấm lưng dài rộng, chỉ có đủ một chút dũng cảm để nói với người mình yêu.

Ảnh minh họa
Tháng 9 rồi mình hò hẹn đi anh, để rồi chúng ta sẽ bắt đầu vào mùa thu, để chúng ta có thể nắm tay nhau đi suốt mùa đông sau đó. Để ta dắt tay hết dòng xe cộ, ngắm phố phường qua cả những đêm đen…
Tháng 9 rồi em rất muốn anh ở bên. Buồn chán thì nhắn tin với anh, chúng mình sẽ hẹn hò, ăn uống, không đi dược thì ở nhà, sẽ nghe anh hát, sẽ kể chuyện cho anh nghe chứ nhất quyết không muốn bỏ đi chơi một mình.
Tháng 9 rồi, phố thì đông người thì xa lạ. Em muốn nép mình vào anh để tìm chút ít yên an. Mọi hoài nghi, mọi sợ hãi đều bỏ lại phía sau cho những lần được anh bảo vệ. Rồi em sẽ không ngần ngại mà khóc òa lên, rằng hôm nay em bị sếp mắng, hôm nay em hỏng xe giữa đường, hôm nay em thấy tâm trạng buồn bực, hôm nay em nhớ anh…
Tháng 9 rồi em không còn muốn mình là kẻ độc thân, suốt ngày chỉ biết bản thân và những trò giết thời gian không đầu không cuối. Em muốn cùng anh nhẩn nha dưới mưa, hát tất cả thể loại nhạc mà chúng ta biết, rồi anh sẽ cười phá lên vì biết chắc em sẽ thua khi em chỉ toàn nghe nhạc không lời.
Em muốn cùng anh lười nhác nằm dài trên ghế sofa đọc sách vào cuối tuần, rồi sẽ cuống cuồng lên đi chợ nấu bữa chiều. Bữa tối muộn sẽ ngồi ở một quán café cũ, nghĩ rằng chúng ta vẫn ở bên nhau, cùng trải qua cả những năm tháng sau này.
Tháng 9 rồi, em sẽ luôn lạc quan để mỉm cười nhìn anh, nắm chặt tay anh rồi sẽ giả vờ đau khổ mỗi lần kêu em giảm béo đi, đừng ăn nữa… Em cũng không còn quá lo lắng cho ngoại hình “hơi mũm mĩm” của mình bởi đã có người “chống ế”, vui vẻ trong thế giới của 2 đứa, sáng đi làm, chờ nhau mỗi chiều tàn về…
Yêu thương một người chưa bao giờ là điều dễ dàng. Dù lời hò hẹn của em có bị từ chối hay không, thì ít nhất em cũng đã nói được lòng mình, không còn mơ hồ, không còn ảo tưởng, không còn sợ hãi.
Em yêu anh nhiều cực. Và mơ ước, cả đời này chỉ cần nắm tay một người mà thôi…






