Những bữa cơm gia đình
Thứ Sáu, 24/07/2020Ngày thơ bé con còn chẳng biết chi
Trong tự thức những bữa cơm đủ người và có món gì cũng được
Trong tiềm thức con nhớ gia đình mình ngày còn đang cùng cực
Bữa cơm qua ngày nhưng ấm nóng tình yêu thương.
Con vô tư đôi khi chẳng để ý chi
Cứ mặc định bữa cơm nào mà chẳng đủ người như lẽ thường vẫn thấy
Nhưng lớn lên rồi con nhận ra rằng chẳng vậy
Bữa cơm gia đình mình tự lúc nào đã chẳng còn đầy vui?
Sáng vội vã, mỗi người ăn mỗi lúc
Bố mẹ đi làm rồi, con mới chuẩn bị ăn cơm
Những bữa cơm buổi sớm hôm như thế
Cứ vậy thôi, gia đình không thể ngồi cùng nhau con cũng phần nào hiểu
Đến bữa cơm trưa cứ ngỡ chẳng bao giờ thiếu người như vậy
Nhưng ngày bố đi làm xa, bữa cơm lại chỉ có ba người
Con ngậm ngùi đặt niềm tin bữa cơm tối chắc chắn sẽ quây quần đầy đủ
Những bữa tối mà con vẫn thường được nghe trong những bài giảng hồi nhỏ
Sau tất bật của một ngày, cả nhà lại sát gần nhau thôi!
Con đã mong những bữa cơm quây quần như vậy
Với câu đùa của bố, tiếng cười của mẹ và tiếng anh em con rộn vang cả một căn nhà
Nhưng có lẽ bây giờ chẳng còn như trước nữa
Những bữa cơm chẳng khi nào đầy đủ thành viên!

Con chạnh lòng với suy nghĩ mải miên
Rồi lo sợ bình yên gia đình mình chẳng còn như thuở trước
Giữa cuộc đời bon chen con người ta tranh nhau mất được
Những cuộc vui hư vinh kéo nhà mình xa nhau mất rồi...
Con thèm muốn khi xưa gia đình mình cười vui, bên mâm cơm đạm bạc thôi cũng được
Anh em con ríu rít kể chuyện trường lớp
Bố mẹ nghe mà chỉ muốn phì cười.
Những bữa cơm trong kí ức tuổi ấu thơ
Con chẳng biết còn có khi nào được trở lại
Những bữa cơm như lạt mềm buộc chặt
Tình cảm gia đình - thứ tình cảm bền chặt, thiêng liêng!
Bố mẹ ơi, chúng con muốn gia đình trở lại bình yên
Với những bữa cơm đủ thành viên như thuở trước
Những bữa cơm bố mẹ không cãi cọ, chẳng ai bận đi đâu và chúng con chẳng buồn lòng...
Liệu có bao giờ trở lại nữa được không?
© Mai July - blogradio.vn






