Trang chủ / Dịch vụ /

Học cách đi một mình

Thứ Tư, 10/06/2020

Bước tiếp những ngày không nhau vốn chẳng dễ dàng, thói quen kề cạnh khiến người ta cảm thấy chơi vơi khi chẳng còn bàn tay nào dẫn lối. Nhưng có những con đường ta buộc phải đi một mình và có những con người ta buộc phải rời xa. Đó mới chính là cuộc đời.

Một ngày tháng Ba, bầu trời trong xanh, mây trắng nhẹ trôi, lòng tôi thì đầy bão tố.

Tôi vừa chia tay mối tình tám năm của mình, tính đến bây giờ anh ấy là người đồng hành cùng tôi lâu nhất trên chuyến tàu cuộc đời. Cả hai đã từng dành cho nhau những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất và nghĩ rằng đối phương là lựa chọn cuối cùng của mình. Nhưng duyên số đã chỉ định, đã đến lúc chúng tôi phải kết thúc sứ mệnh trong hành trình của nhau, chẳng thế chối từ.

Chuyến tàu dừng ga, người ta bước xuống và bắt đầu một hành trình mới. Tôi và anh cũng không ngoại lệ.

Ngắm nhìn những cánh hoa sưa bay trong gió, đường Thanh Niên hôm đó vẫn rất đẹp, con đường mà tôi thích nhất mỗi độ tháng Ba xuân về. Anh vẫn thường đưa tôi đến đây, nắm tay tôi đi trên con đường này. Đã bao mùa hoa rồi nhỉ? Tôi lại ngẩn ngơ nghĩ về ngày xưa.

Hóa ra những kỷ niệm đẹp lại là thứ khiến ta đau đớn khi đứng trước quyết định buông bỏ một mối quan hệ, chứ không phải là vết thương lòng mà đối phương mang lại.

Ngày hôm ấy, chúng tôi lặng lẽ đi bên nhau, chẳng biết đã tránh nhìn vào mắt nhau bao lâu. Có lẽ anh vẫn sợ nhìn thấy những giọt nước lăn dài trên má tôi, còn tôi thì sợ nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của anh. Tôi sợ anh sẽ ôm lấy tôi, sợ mình sẽ yếu lòng, sợ cả hai sẽ lại cho nhau cơ hội rồi thêm một lần làm tổn thương nhau.

Thời gian đang bào mòn đi nỗ lực cuối cùng của chúng tôi, hai con người đã từng yêu thương nhau tha thiết giờ lại vô tình gieo vào lòng nhau những nỗi đau chẳng thể nào nguôi.

Anh chẳng còn đủ kiên nhẫn và bao dung cho những khờ dại nơi tôi, còn tôi chẳng đủ dịu dàng để giữ lửa tình yêu. Năm tháng trôi đi, nhiệt huyết dần vơi, bàn tay dần buông lơi, giấc mơ xưa bỗng hóa xa vời…

Tôi nhìn lên bầu trời, hít một hơi thật sâu, dừng lại và nói với anh rằng: “con đường này mình sẽ cùng nhau đi đến đây thôi, đoạn đường còn lại em sẽ một mình bước đi…”

Tôi quay lưng, cố ngăn những giọt nước mắt không rơi. Gió vẫn thổi, hoa vẫn bay, lời chia tay vừa nói ra đã thấy nỗi cô đơn ùa về.

Lời chia tay nhẹ tênh như cánh sưa bồng bềnh trong gió. Chỉ có lòng người nặng trĩu những nỗi niềm ưu tư. Hóa ra cách chia tay của những người trưởng thành là vậy!

Hà Nội, mùa hoa sưa thứ tám. Vẫn con đường ấy, vẫn hai cái bóng dáng thân thuộc ấy, nhưng lại đi về hai hướng không nhau.

Tôi tự nói với lòng mình rằng, có những mối quan hệ không nhất thiết phải đi cùng nhau đến cuối con đường, chỉ cần bên nhau một thời gian có ý nghĩa là được.

Chúng tôi đã từng nắm chặt tay nhau, từng ngồi lại thấu hiểu, sẻ chia bao buồn vui trong những ngày tuổi trẻ chênh vênh nhưng vô cùng đẹp đẽ. Và chọn cách dừng lại khi những điều tốt đẹp đang dần phai, để chỉ giữ lại những ký ức đẹp nhất, bình yên nhất; nói với nhau lời chúc phúc, giấu nhẹm đi nỗi đau vẫn nhói lên trong lòng. Hoài niệm và tiếc nuối, sẽ vẫn còn trong nhưng năm tháng về sau.

Bước tiếp những ngày không nhau vốn chẳng dễ dàng, thói quen kề cạnh khiến người ta cảm thấy chơi vơi khi chẳng còn bàn tay nào dẫn lối. Nhưng có những con đường ta buộc phải đi một mình và có những con người ta buộc phải rời xa. Đó mới chính là cuộc đời.

Tôi đã chọn cách bước đi và những năm tháng ấy sẽ phải lùi lại phía sau, khép lại một quãng thanh xuân rực rỡ sắc màu, tôi nên mỉm cười thay vì đau lòng. Phải không?!

Con đường phía trước, thay vì dùng dằng không chịu bước, tôi sẽ gói ghém những kỷ niệm, cất sâu trong tim và sẽ làm mới tâm hồn mình. Để đi bằng tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ.

Sẽ không bao giờ gục ngã giữa cuộc đời

Tạm biệt nhé những vấn vương ngày cũ

Em bây giờ đủ mạnh mẽ bước đi

Sẽ chẳng vì bất cứ điều gì

Để nỗi buồn in trong đáy mắt

© Thu Hương - blogradio.vn


Tin khác

Liệu anh ấy có thật lòng?

Thứ Năm, 11/08/2022
Anh ấy là bạn của bạn trai em trước đây, em đã chia tay bạn trai 2 năm rồi, tự nhiên thời gian gần đây anh ấy liên lạc với em và...

Bệnh tóc bạc sớm có chữa được không ạ?

Thứ Sáu, 27/11/2020
Em chào chương trình,em có một câu hỏi nhờ chương trình trợ giúp ạ.Bố mẹ và những người trong dòng họ em không có...

Về gel bôi cho nam giới

Thứ Sáu, 20/11/2020
Xin cho thông tin chuẩn về gel bôi menlust xin chân thành cám ơn rất nhiềuNam, 1958 

Phụ nữ sinh muộn có ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa trẻ sau này không?

Thứ Sáu, 13/11/2020
Em chào chương trình ,chương trình cho em hỏi giả sử một người đẻ muộn thì đứa trẻ sinh có phát triển bình thường không...

Xem phim đen từ khi còn nhỏ thì ảnh hưởng đến sức khỏe tình dục khi trưởng thành không?

Thứ Sáu, 06/11/2020
Em chào chương trình.Chương trình cho em hỏi là có phải xem phim sex từ tuổi thiếu niên sẽ bị giảm khả năng sinh lý khi trưởng...

Bị bố bắt cặp bồ với gay

Thứ Sáu, 30/10/2020
Bố em gợi ý cho em "kết" gay, bằng chứng là hay chở em đến quán ăn có tập trung gay đang ở trong quán ăn uống. Bố em cũng...

Kiểm tra chỉ số BMI online

ĐO CHỈ SỐ CÂN NẶNG - CHIỀU CAO (BMI) ONLINE

Chiều cao của bạn (cm)

Cân nặng của bạn (kg)

Bài viết mới

  • Ra dịch nâu sau khi quan hệ có sao không?

    Thứ Ba, 05/03/2024
    Hỏi: Tâm sự bạn trẻ cho em hỏi em vừa hết kinh được 3 ngày thì em có quan hệ với bạn trai, lần đầu không dùng bao nhưng bạn trai...
  • Khả năng lây nhiễm bệnh tình dục

    Thứ Sáu, 16/02/2024
    Thưa chuyên gia, trong trường hợp mình đi khách sạn, ngồi ghế hoặc nằm mà không mặc đồ, và khách sạn đó vệ sinh kém,...
  • Ngực phát triển không đều?

    Thứ Ba, 30/01/2024
    Chào Tâm sự Bạn trẻ! Em là nữ, hai bên ngực của em kích cỡ hơi lệch nhau. Em đọc thấy có thông tin nằm nghiêng sẽ khiến kích...
  • Tự ti về bản thân

    Thứ Hai, 22/01/2024
    Em cảm thấy bản thân mình chẳng có ưu điểm gì - Không có ngoại hình, người thì béo, khuôn mặt thì bình...
  • Cảm thấy chán nản, mệt mỏi nhưng không hiểu vì sao

    Thứ Hai, 08/01/2024
    Dạo này, em cứ cảm thấy chán đời, người cứ mệt mỏi, bạn bè thì cứ cảm giác sao sao ấy ạ, cảm giác chúng nó cứ giả...