Hà Nội những ngày chớm thu
Thứ Tư, 28/08/2019Thu Hà Nội ngọt ngào một vẻ rất riêng, đẹp như thế thì mấy cơn mưa “ấm ức” bay bay mình cũng tha thứ được. Tất cả những cảm xúc ấy sẽ chẳng thể nào có được nếu ta sống ở một thành phố mà ta không yêu.
Năm ngoái tôi bỏ mùa thu Hà Nội mà đi, năm nay tôi trở về. Tôi về từ mùa Hạ để đợi Thu đến mà kịp ngắm trọn khoảnh khắc giao mùa này đây. Mấy hôm nay mưa nhiều, Hà Nội khoác lên mình bầu không khí trong lành sảng khoái. Vừa cáu kỉnh cởi chiếc áo mưa ướt nhẹp, ngẩng đầu lên nhìn trời, chợt nhận ra: “Hình như thu đến rồi”. Ai mà nỡ cau mày với mùa thu cơ chứ.
Đi giữa lòng thành phố những ngày này cảm giác rất lạ, một vẻ trầm mặc cổ kính cùng với những làn gió se lạnh mơn man da thịt lướt qua khiến người ta thấy thấp thoáng nét xưa hoài cổ hiện về. Màu thời gian bắt đầu nhuộm cho lá vàng, nhuộm hương cốm hương ổi bay là là khắp không gian. Mùa thu đến thành phố hối hả này nhắc người ta sống chậm lại, bởi nghĩ mà xem, cái gì đẹp thì thường ngắn ngủi, không ngắm không yêu bây giờ thì chờ đến khi nào nữa.

Hà Nội mùa nào cũng đẹp nhưng mùa thu lại tình nhất, chẳng vô cớ mà nó đi vào thơ ca nhạc họa bao đời nay. Hoa sen, hoa cúc thoảng mùi hương nhè nhẹ, nếu như bắt gặp gánh hàng hoa rong ruổi trong những con ngõ phố cổ, ôi chao, ta chỉ ước đôi mắt mình là ống kính máy ảnh để kịp ghi lại hết những khoảnh khắc ấy, góc nào cũng như tranh, góc nào cũng rất tình.
Hà Nội thơm hoa cỏ trái cây, nắng hạ gắt gỏng kịp làm chín đỏ và sương sớm mùa thu kịp đón các quả chín, sẽ chẳng có mùi nước hoa nào nhẹ nhàng thanh tao như mùi đất trời giao mùa như thế. Trăng mùa này cũng tròn đầy nhất, sống ở thành phố chật hẹp này, ta sẽ chẳng thể có một khoảng rộng như những bãi đê trải dài trên đồng quê để ngắm trăng sao. Nhưng cứ thử ra Hồ Tây vào hôm trăng tròn mà xem, cũng đáng ngắm lắm đấy chứ.
Có thể ngày mai nắng lại lên chói chang khắp các con phố, thì hôm nay ta cũng kịp ngắm thu đầu mùa rồi, gió cũng kịp se lạnh và kịp mua một bó sen thơm ngát còn lẫn vào trong gió. Đã bảo cái gì đẹp thì ngắn lắm nên hãy ra đường đi, thu đangđến gần lắm rồi. Thu Hà Nội ngọt ngào một vẻ rất riêng, đẹp như thế thì mấy cơn mưa “ấm ức” bay bay mình cũng tha thứ được. Tất cả những cảm xúc ấy sẽ chẳng thể nào có được nếu ta sống ở một thành phố mà ta không yêu.
Yêu thu Hà Nội lâu rồi mà hôm nay mới ngồi viết được đôi ba dòng, đúng là lòng phải yên thì mới nhìn ngắm mọi thứ trọn vẹn nhất, chữ mới “tuôn ra đầu ngọn bút” được đấy. Đừng lo, sẽ còn rất nhiều mùa thu an yên chờ ta phía trước.
Võ Thanh Hương – blogradio.vn






