Em sẽ bình yên thôi cô gái
Thứ Tư, 14/10/2020Nhưng rồi một ngày khi những tia nắng chiếu xuyên cửa phòng em, em mới biết mình đã bỏ lỡ bao nhiêu khoảnh khắc đẹp, nhận ra dù có bao nhiêu mối tình em đã mất niềm tin như thế thì cũng có sao. Em sẽ lại bắt đầu bình yên hơn hôm qua thôi.
Nếu như không có ngày đó, em, hẳn em đã rất nuối tiếc và day dứt phải không?
Ngay sau khi hai ta chấm dứt cuộc tình lầm lỡ, một khoảng trống đang hiện hữu trong cuộc đời tiếp theo của em. Thiếu anh, em thiếu đi hơi ấm anh ôm mỗi tối, thiếu đi cảm giác được yêu chiều, săn sóc.
Mỗi sớm tinh mơ, em chẳng thể nhõng nhẽo, mè nheo, chọc ghẹo anh. Đêm xuống, em chẳng thể được rúc vào lòng anh mà tỉ tê bao điều, về tương lai của chúng ta.
"Em vẽ tô lên nhiều thứ mà người tương tư thường vẫn hay làm. Em vẽ ngôi nhà trước sân có hoa, ba người hạnh phúc trong đó. Em vẽ con đường có lá rơi, đôi tình nhân nắm tay dạo chơi". Thế nhưng tất cả cũng chỉ là mơ ước viển vông chẳng thể thành thực.

Cuối cùng, chúng ta chẳng thể nào như lúc đầu được nữa. Em yếu mềm, cả tin. Anh đào hoa, đa tình. Và mình không thể nào có chung tiếng nói.
Em khóc, khóc nhiều lắm. Sáng đến em cũng khóc, tối đến em cũng khóc. Cứ ngỡ trong những cơn mơ anh đã trở về.
Đôi mắt em không còn ngây ngô như hồi mới quen. Mái tóc dài màu cánh gián em chẳng buồn buộc nữa. Lòng em đã tan vỡ và niềm tin của em đã mục nát từ khi nào. Em cứ thế vùi mình trong những cơn say.
Nhưng rồi một ngày khi những tia nắng chiếu xuyên cửa phòng em, em mới biết mình đã bỏ lỡ bao nhiêu khoảnh khắc đẹp, nhận ra dù có bao nhiêu mối tình em đã mất niềm tin như thế thì cũng có sao. Em sẽ lại bắt đầu bình yên hơn hôm qua thôi.
© Lê Huy Thuận - blogradio.vn






