Trang chủ / Dịch vụ /

Đừng để khó khăn đánh gục con người phi thường trong bạn

Thứ Tư, 30/01/2019

Một lần vấp ngã, chính là một lần cơ hội để đứng lên. Vậy tại sao không thử một lần sai và đứng lên, như tôi đã từng…

Bạn đã từng là người đứng nhất chưa?

Bạn có bao giờ làm việc, học tập như điên chỉ để được đứng nhất chưa?

Tôi thì đã từng, rất nhiều lần. Ở những năm tháng thanh xuân, tôi luôn cố gắng để leo lên vị trí cao nhất. Cho đến lúc tôi trở thành người đứng vị trí thứ nhất, cho đến khi tôi có một vị trí quan trọng nhất trong lòng thầy cô, tôi vẫn chưa thỏa mãn. Bởi tôi muốn trở thành một người hoàn hảo về mọi mặt. Đó là suy nghĩ của tôi hay là do mọi người xung quanh áp đặt lên cho tôi, tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết ngày ấy, những năm tháng mà người ta cho là thanh xuân tươi đẹp, tôi dành trọn để học hành, ăn ngủ với những cuốn sách bồi dưỡng.

Và rồi, tôi đạt giải nhì quốc gia, cái giải ấy rất lớn với một đứa học lớp 11. Tôi sung sướng vô ngần, tôi cảm thấy cuộc sống lúc ấy tràn ngập màu hồng, một màu hồng đủ bao trùm lấy tâm trí trẻ con và ngây thơ của tôi lúc ấy. Tôi nghĩ mọi thứ giờ thật hoàn hảo. Một học sinh gương mẫu, một đứa con ngoan làm ba má tự hào, một học trò xuất sắc trong mắt bạn bè và thầy cô. Tôi còn mong đợi gì nữa chứ. Phải, tôi chẳng mong đợi gì hơn, vì nó đã thật hoàn hảo, không vết tì. Nhưng lạ thật! Cảm giác vui sướng ấy tan nhanh như sương mù Hà Nội ngẩn ngơ khi thu về, chỉ kịp để lại chút luyến tiếc không thành lời cho lòng người. Sao lại thế nhỉ! Tôi tự hỏi với lòng sao cảm giác ấy qua đi quá nhanh như thế, và tôi chẳng còn cảm nhận nó vào những ngày sau như thế nào. Chẳng phải tôi đã rất cố gắng để có cái danh hiệu ấy hay sao. Cứ ngỡ như tôi sẽ mang cái niềm vui chiến thắng ấy lâu hơn mới phải chứ!

Những tấm bằng khen xếp một cách ngay ngắn cho đến khi đầy cả tủ mất rồi. Tôi kiêu hãnh đến nỗi ra đường chỉ có ngẩn cao đầu mà đi, bởi vì tôi biết trong thâm tâm tôi đã chiến thắng.

Phải chăng khi leo lên đến mức cao nhất người ta vẫn chưa thỏa mãn, người ta vẫn muốn tạo ra một thứ gì đó cao hơn để chinh phục?

Phải chăng chẳng bao giờ là quá đủ với một người? Tham vọng của con người quả là vô hạn. Nhiều lúc trong cơn mơ giật mình tự hỏi mình học như điên là vì cái gì, để được cái gì? Để được mọi người ngưỡng mộ, để đứng trên bục nhận những tấm bằng khen và những tràn vỗ tay của bạn bè. Chỉ thế thôi sao. Cái tôi mong chỉ là danh vọng đó thôi sao. Có những lúc bất lực chỉ muốn buông xuôi mặc kệ tất cả, mặc kệ ngày mai có bài kiểm tra, mặc kệ ngày mai học bài mới mà ngủ một giấc thật ngon. Ấy thế mà sự sợ hãi bị điểm kém lại mạnh mẽ hơn, đánh thức tôi phải tiếp tục học cho xong. Tôi tự hỏi phải chăng cảm giác chiến thắng một thứ gì đó là cảm giác nhất thời của con người? Những thứ đau khổ thường ở lại với chúng ta lâu hơn, thấm nhuần trong kí ức cả ta bền bỉ hơn? Và những giọt nước mắt thì đọng lại sâu trong khóe mắt hơn là nụ cười? Một cuộc sống chưa biết thế nào là vị cuộc đời đã lăn xả trên nền hạnh phúc mù quáng đến thế. Tự bao giờ.

Niềm tin mọi người dành trọn cho tôi, ánh mặt mọi người đổ dồn cả vào tôi. Tôi sợ hãi thụt lùi lại trước những ánh mắt hi vọng ấy. Và rồi tôi thất bại. Cảm giác khi bạn leo lên đến đỉnh cao nhất được mọi người ngước nhìn ngưỡng mộ, bỗng nhiên bạn vấp ngã mà ngã thật đau, bị dìm xuống tận cùng của sự thất vọng, bạn cảm giác như thế nào? Cảm giác đó thực sự đáng sợ.

Chẳng ai muốn thất bại, muốn là người thua cuộc cả. Ai cũng muốn là người chiến thắng. Cái suy nghĩ tiêu cực như của một đứa trẻ nhỏ nhoi ấy, đứa trẻ ấy là sản phẩm thượng hạn của trường học, đứa trẻ tội nghiệp ấy coi thất bại là một thứ gì đó không được phép tồn tại. Người ta dạy nó thất bại là thứ gì đáng xấu hổ và nếu trong một cuộc thi anh thất bại anh chỉ là một kẻ thua cuộc mà thôi. Tôi đã phải suy nghĩ rất nhiều, tôi đã phải ở một mình rất lâu để nghiệm ra rằng: thất bại chỉ là một bước lùi tạm thời của thành công. Tại sao chúng ta không xem nó là một trạm dừng để hồi sức và rồi lại tiếp tục lên đường. Sau thất bại kì thi quốc gia năm lớp 12, tôi nghĩ đó là con đường cuối cùng của tôi. Nhưng làm gì có con đường nào là cuối cùng. Nơi người ta thường gọi là cuối con đường thực chất lại là nơi bắt đầu một con đường mới, tuy khó khăn hơn nhưng cũng đầy mật ngọt.

Suốt ba năm cấp 3 mải miết chạy theo những cuộc thi, tôi biết đâu rằng mình đã bỏ qua nhiều thứ đến thế. Bỏ qua những buổi tối thơ thẩn ở quãng trường, những cuộc liên hoan vui nhộn, những chuyến đi của thanh xuân. Bao nhiêu lần từ chối cơ hội để lưu giữ lại từng kỉ niệm đẹp nhất thời học sinh. Bao nhiêu lần không dám nói ra mình thích ai đó cũng chỉ vì cái tiêu chuẩn sách vở áp đặt, cũng chỉ để dành thời gian cho việc học mà đánh mất đi mối tình đầu ngây thơ. Tôi đã luôn giữ quan điểm rằng việc học tập chẳng có gì là đáng tiếc cả. Cái tiếc là không dành thời gian thật nhiều để học. Và rồi tôi nhận ra cuộc sống không phải là một đường đua của những chú ngựa hiếu chiến, cũng không phải là mảnh đất màu mỡ cho những chú trâu chỉ biết đi cày. Nó là một quá trình. Vậy sao cứ phải chạy khi không có ai đuổi theo bạn?

Bạn vấp ngã chẳng sao cả. Quan trọng là bạn biết đứng lên. Bạn không nằm ì ra đó chờ người ta dẫm đạp lên bạn. Tôi chợt nhận ra sau mỗi cuộc thi cái quan trọng nhất không phải là bạn đạt giải gì mà cái quan trọng nhất là bạn đã học được những gì từ nó. Để nhận thức được điều này với tôi là cả một quá trình gay go, phải đánh đổi bằng một cái giá thật đắt. Tuổi trẻ mà, vấp ngã rồi đứng lên, rồi vấp ngã rồi lại đứng lên. Chẳng có gì là hoản hảo cả, từ hoản hảo là một từ không tưởng hay nói thực là viễn tưởng đối với con người. Bạn biết không, trường học không phải là tiêu chuẩn kiểm tra sự hoàn hảo của bạn. Vì đơn giản chẳng có tiêu chuẩn nào như thế cả. Mỗi lần bạn vấp ngã là một cơ hội cho bạn hoàn thiện mình hơn để lần sau không phải ngã ở ngay chỗ ấy nữa.
 
 
Khi nhìn lại chặng đường ngày ấy để trở thành sinh viên của đại học, tôi phải thầm cảm ơn thất bại ngày ấy. Bởi vì nó đã thức tỉnh tôi. Nhiều lúc tự hỏi nếu không có thất bại trong kì thi quốc gia năm cuối cấp, cho đến bao giờ tôi mới nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống, cho đến bao giờ tôi mới có thể trưởng thành được. Tôi biết giờ có rất nhiều bạn đang hoang mang tìm giá trị cuộc sống của chính bản thân, hi vọng thành công và nơm nớp lo sợ thất bại. Tôi đã từng trải qua, nên cảm nhận được rất rõ ràng.

Bạn thất bại trong một kì thi, bạn làm hỏng một bài kiểm tra, điều đó chẳng là vấn đề. Cùng lắm bạn sẽ nhận được ít điểm, mất mặt với bạn bè thầy cô rồi qua đi, lần sau gỡ gạc lại. Nhưng trên đường đời bạn sẽ học được nhiều hơn thế, cái giá của nó là một bài học, có thể nhẹ cũng có thể rất đau lòng, và rồi bạn sẽ phải tự chịu trách nhiệm với chính mình. Không chỉ phải biết đứng lên mà bạn còn phải học hỏi từ thất bại của người khác nữa. Chẳng ai có đủ thời gian để học từ chính tất cả thất bại của mình. Nếu bạn là người còn trẻ, đừng chần chứ, thà bạn quyết dịnh vội vàng và sai còn hơn đứng đó chờ cái sai nó tự đến với mình.

Không có cuộc sống và sự nghiệp của ai là hoàn hảo cả. Mỗi người đều tự xây nên câu chuyện cho chính bản thân mình. Học từ thất bại, đừng học từ thành công. Đó là câu nói của Jack ma mà tôi rất tâm đắc. Một lần vấp ngã, chính là một lần cơ hội để đứng lên. Vậy tại sao không thử một lần sai và đứng lên, như tôi đã từng…

Trương Thị Thương – blogradio.vn

Tin khác

Liệu anh ấy có thật lòng?

Thứ Năm, 11/08/2022
Anh ấy là bạn của bạn trai em trước đây, em đã chia tay bạn trai 2 năm rồi, tự nhiên thời gian gần đây anh ấy liên lạc với em và...

Bệnh tóc bạc sớm có chữa được không ạ?

Thứ Sáu, 27/11/2020
Em chào chương trình,em có một câu hỏi nhờ chương trình trợ giúp ạ.Bố mẹ và những người trong dòng họ em không có...

Về gel bôi cho nam giới

Thứ Sáu, 20/11/2020
Xin cho thông tin chuẩn về gel bôi menlust xin chân thành cám ơn rất nhiềuNam, 1958 

Phụ nữ sinh muộn có ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa trẻ sau này không?

Thứ Sáu, 13/11/2020
Em chào chương trình ,chương trình cho em hỏi giả sử một người đẻ muộn thì đứa trẻ sinh có phát triển bình thường không...

Xem phim đen từ khi còn nhỏ thì ảnh hưởng đến sức khỏe tình dục khi trưởng thành không?

Thứ Sáu, 06/11/2020
Em chào chương trình.Chương trình cho em hỏi là có phải xem phim sex từ tuổi thiếu niên sẽ bị giảm khả năng sinh lý khi trưởng...

Bị bố bắt cặp bồ với gay

Thứ Sáu, 30/10/2020
Bố em gợi ý cho em "kết" gay, bằng chứng là hay chở em đến quán ăn có tập trung gay đang ở trong quán ăn uống. Bố em cũng...

Kiểm tra chỉ số BMI online

ĐO CHỈ SỐ CÂN NẶNG - CHIỀU CAO (BMI) ONLINE

Chiều cao của bạn (cm)

Cân nặng của bạn (kg)

Bài viết mới

  • Ra dịch nâu sau khi quan hệ có sao không?

    Thứ Ba, 05/03/2024
    Hỏi: Tâm sự bạn trẻ cho em hỏi em vừa hết kinh được 3 ngày thì em có quan hệ với bạn trai, lần đầu không dùng bao nhưng bạn trai...
  • Khả năng lây nhiễm bệnh tình dục

    Thứ Sáu, 16/02/2024
    Thưa chuyên gia, trong trường hợp mình đi khách sạn, ngồi ghế hoặc nằm mà không mặc đồ, và khách sạn đó vệ sinh kém,...
  • Ngực phát triển không đều?

    Thứ Ba, 30/01/2024
    Chào Tâm sự Bạn trẻ! Em là nữ, hai bên ngực của em kích cỡ hơi lệch nhau. Em đọc thấy có thông tin nằm nghiêng sẽ khiến kích...
  • Tự ti về bản thân

    Thứ Hai, 22/01/2024
    Em cảm thấy bản thân mình chẳng có ưu điểm gì - Không có ngoại hình, người thì béo, khuôn mặt thì bình...
  • Cảm thấy chán nản, mệt mỏi nhưng không hiểu vì sao

    Thứ Hai, 08/01/2024
    Dạo này, em cứ cảm thấy chán đời, người cứ mệt mỏi, bạn bè thì cứ cảm giác sao sao ấy ạ, cảm giác chúng nó cứ giả...