Anh à, hạnh phúc nhé!
Thứ Bảy, 14/03/2015Cuối cùng ngày ấy cũng đến rồi, em vừa nhận được tấm thiệp cưới có tên anh và chị ấy…
Đau thật đấy anh ạ! Nhưng không phải em còn yêu, mà chỉ xót thương tình chúng mình.
Là em cố chấp, là em dại khờ xen vào giữa cuộc đời của hai người để rồi khi bị bỏ lại phía sau. Em nhận ra anh yêu chị ấy rất nhiều, cho dù em tốt với anh tới mức nào, em cố gắng chịu đựng áp lực từ hai bên gia đình ra sao, anh vẫn về bên chị ấy. Tới giờ phút này, em vẫn nhớ như in từng lời anh nói khi đặt dấm chấm hết cho mối quan hệ của chúng mình.
“Anh nhận ra anh vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều, ở bên cô ấy anh có cảm giác an toàn hơn bên em.”
“Anh muốn cưới cô ấy làm vợ, người đã hy sinh vì anh rất nhiều.”
“Em rất tốt với anh nhưng anh xin lỗi, thật sự xin lỗi em!”
![]()
Em là đứa con gái tự tôn, tuyệt nhiên sẽ không níu kéo. Không biết anh có thất vọng không khi mà một dòng status buồn bã hay oán trách anh trên trang cá nhân em cũng không viết. Hẳn là anh nghĩ em đã quên anh rất dễ dàng. Nhưng anh à, cuộc tình bí mật giữa chúng ta khiến em phải một mình chịu đựng, không dám chia sẻ với ai, tự suy nghĩ, tự đấu tranh. Em rơi vào bế tắc và tuyệt vọng. Thời gian đầu, em khóc tới kiệt sức. Trước mặt mọi người cười nói vui vẻ, không muốn ai thấy mình yêu đuối, em tìm một nơi khuất nào đó, khóc lóc rồi vội vàng gạt nước mắt. Em không dám cho mình một giây phút nào rảnh rỗi để hình ảnh về anh lại dội về. Nhưng qua rồi, ngày tháng tưởng chừng như nghẹt thở ấy đã qua rồi, anh ạ!

Lần đầu tiên em bị một người “đá”, không chỉ lòng tự trọng bị tổn thương mà ngay cả niềm tin vào tình yêu đích thực trên đời này cũng không còn nữa. Bởi tình cảm đó, em đã không do dự mà dành hết cho anh.
Từng ngày trôi qua, lòng em đã thôi nghĩ về anh, thôi yêu anh, thôi gọi tên những kỉ niệm của chúng mình, em nhận ra nếu yêu nhau thật lòng sẽ về bên nhau. Chính là tình yêu của anh và chị ấy đã vượt qua tất cả.
Cảm ơn em đi nhé, vì không có em anh sẽ không nhận ra hai người yêu nhau nhiều như thế nào. Cảm ơn em đi nhé, sau những tổn thương anh để lại, em chỉ im lặng và không cần bất cứ lời giải thích nào từ anh. Cảm ơn em đi nhé, vì em đã quên mình từng yêu nhau như thế nào…để anh thanh thản rời xa.
![]()
Em không phải đứa yêu mù quáng, em đau em sẽ từ bỏ, giống việc từ bỏ anh, em đã làm rất tốt, phải không? Anh biết không khi anh rời xa, em đã không hề oán trách anh. Bởi em nhận ra em chỉ là một phép thử để anh khẳng định tình cảm của mình. Anh là của chị ấy, chắc chắn rồi, của chị ấy, không phải của em. Vì vậy mà cứ thế đi anh nhé, chuyện chúng mình xóa sạch hết đi và hãy là người chồng tốt của vợ anh!
Anh à! Hạnh phúc nhé!
Lê Ngọc






