Sau khi bố mẹ ly hôn, tôi theo bố về nhà ông bà sống. Khi đến lớp, dù cố gắng hòa đồng với bạn bè nhưng bạn bè đều nhìn tôi với ánh mắt khinh mạt vì tôi có một gia đình không trọn vẹn như bao bạn bè khác. Tôi bắt đầu sống khép kín hơn, việc học tập càng ngày càng sa sút, bố tôi đã tránh mắng tôi rất nhiều.
(Ảnh minh họa)
Tôi đã cảm thấy thực sự ấm áp khi Tâm nói như vậy. Từ đó, tôi và Tâm trở nên thân thiết với nhau hơn. Tôi đã nghĩ rằng tôi cần phải dũng cảm thay đổi bản thân mình. Với sự giúp đỡ của Tâm, học lực của tôi thay đổi rõ rệt, tôi cũng trở nên vui vẻ, yêu đời hơn.
Ngày bế giảng năm học, tôi vỡ òa sung sướng khi thầy Phó hiệu trưởng tuyên bố danh sách học sinh xuất sắc của trường trong năm học, trong đó có tên tôi. Toàn trường vỗ tay khi tôi và Tâm tay trong tay lên nhận phần thưởng.
(Ảnh minh họa)
Tôi thay mặt các bạn nhận thưởng phát biểu cảm tưởng:
“ Kính thưa các thầy cô giáo! Thưa toàn thể các bạn học sinh. Hôm nay em rất vinh dự và tự hào khi được nhận giải thưởng này. Trước tiên em xin cảm ơn các thầy giáo, cô giáo đã dành thời gian dạy dỗ chúng em và đặc biệt luôn quan tâm, chia sẻ và động viên em để em có được niềm vui hôm nay. Và qua đây em cũng xin cảm ơn người bạn thân nhất của em và cũng là người cho em niềm tin vào cuộc sống. Em có được ngày hôm nay cũng nhờ có bạn. Người bạn đó chính là Thanh Tâm. Trong giây phút này, em xin hứa sẽ không làm cho thầy cô và Tâm thất vọng. Em sẽ cố gắng học tập để có được thành tích cao hơn nữa.
Em xin chân thành cảm ơn!
Nói đến đây, nước mắt tôi trào ra. Tôi không nói được thêm điều gì nữa. Dưới những hàng ghế bên dưới, có tiếng sụt sịt nhưng cũng có những mái đầu cúi xuống.
Và, sau một giây im lặng, "những tiếng vỗ tay vang lên mãi không dứt.
Từ đó, tình bạn của Tôi và Tâm càng ngày càng thân thiết.
Bồ Công Anh – THCS Lê Lợi