Câu hỏi nghiên cứu: PHẢI LÀM SAO KẾT THÂN VỚI “AI KIA”? Thứ Hai, 19/02/2024, 00:00
Câu hỏi nghiên cứu 7: Phải làm sao kết thân với “ai kia”? là chủ đề nghiên cứu tiếp theo trong cuốn Cẩm nang bỏ túi cho tình yêu (Textbook for falling in love) của Irena – Ikey. Các bạn tiếp tục xem kết quả nghiên cứu để rút ra bài học số 7 về tình yêu của Irena nhé!
Thử nghiệm và truyền tin
Khi nghiên cứu đang được tiến hành, có quá nhiều vấn đề nan giải cần được giải quyết và có một điều càng lúc càng rõ như ban ngày, tớ không thể cứ quẩn quanh trong địa hạt của lý thuyết được. Để nghiên cứu khía cạnh thực tiễn của chuyện yêu đương, chính tớ sẽ phải trải qua một thử nghiệm đầy gian nan. Tớ vờ như mình đang yêu, bắn tin quanh lớp và kết nối với nhóm bạn mà tớ đã đánh tiếng đó. Xét cho cùng, chẳng phải các nhà khoa học vĩ đại nhất thế giới đều sử dụng chính mình trong thử nghiệm đầu tiên sao? Có cách nào tốt hơn việc tiếp cận bản chất sự việc bằng chính những trải nghiệm của bản thân?
(Hai ngày sau)
Tớ đã chọn được “mẫu thử” là cậu bạn học mới; vì yêu một ai khác trong lớp mà tớ đã biết quá rõ thì đều có vẻ rất đáng ngờ và không thực tế. “Mẫu thử” mà tớ chọn đạt chuẩn trung bình: ngoại hình không đến nỗi nào, khỏe mạnh, hòa đồng, không có vẻ là một tên lập dị… À, cậu ta dường như không được sáng dạ cho lắm, nhưng không sao, vì dù gì thì cũng không có ai là hoàn hảo cả.
Với mục đích tạo ấn tượng tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, chỉ khoảng mười ngày sau khi cậu ấy nhập học, tớ đã rỉ tai Janey rằng tớ đang yêu. Tất nhiên là Janey hứa sẽ không hé răng với ai, nhưng tớ biết chắc là cô nàng sẽ nhỏ to với Maya. Chỉ bấy nhiêu đó là đủ để đạt được hiệu ứng mong muốn – những sự kiện sẽ lần lượt xảy ra như sau:
Maya tin sái cổ và kể ngay cho Helen,
Helen thủ thỉ với John;
John kể cho Batman chỉ hai phút sau đó;
Batman cấp báo với “mẫu thử” là Victor.
Việc truyền tin mất 270 phút cộng với hai giờ nghỉ giải lao để khép lại thành vòng tròn và thế là tớ có được vị trí khởi đầu cho thử nghiệm kết thân đã dự kiến.
Tớ ngạc nhiên hết sức khi kết quả là “mẫu thử” đã không để phí một giây một khắc nào. Đúng chính xác 270 phút kể từ khi tớ bắt đầu “đánh tiếng” với Janey, Victor kéo tớ ra một chỗ vắng vẻ, nhìn tớ bằng đôi mắt xanh to tròn và hỏi một câu cũ rích ngốc nghếch: “Cậu sẽ hẹn hò với tớ chứ?”.
Dù tớ vô cùng thỏa mãn vì cuộc thử nghiệm đã được khai mở với lời đáp của tớ (thậm chí còn ngốc hơn): “Chắc chắn rồi!”, tớ vẫn cảm thấy có một chút gì đó thất vọng. Mọi thứ quá đơn giản như không thể nào đơn giản hơn. Chúng tớ kết thân và sẽ hẹn hò với nhau. Tất cả vụ này ẩn chứa ý nghĩa gì thì ngày mai tớ sẽ tìm hiểu vậy, vì sau khi chấp thuận mối quan hệ, tớ nói là tớ có giờ học nhạc rồi lao nhanh về nhà để suy nghĩ những gì phải làm tiếp theo. May mắn cho tớ là nhà của Victor ở hướng khác nên tớ có thể tránh mặt cậu ấy.
Tớ không biết liệu tớ có nên nói với Pete rằng tất cả những trò này chỉ là thử nghiệm, biết đâu cậu ấy có thể giúp tớ vài lời khuyên. Cậu ấy đúng là một anh chàng Phiền Toái thật, nhưng cậu ấy là con trai. Tớ muốn kể cho cậu ấy nghe mọi thứ trên đường về nhà, nhưng cậu ấy đột nhiên biến đi đâu mất, như thể trái đất này đã nuốt chửng cậu ấy rồi. Vừa về đến nhà là tớ điện thoại tìm cậu ngay, nhưng mẹ cậu ấy bảo cậu ấy mới quăng cặp sách là vội vàng chạy đi chơi điện tử luôn. Cái cậu chàng Hay Chống Đối ấy, giờ thì tớ lại cần cậu hơn bao giờ hết!
Những ấn tượng đầu tiên đúc kết được từ thử nghiệm:
- KHOA HỌC ĐÒI HỎI SỰ HY SINH!
- THÔNG TIN MẬT ĐI NHANH HƠN TIA CHỚP!
- “VẬT MẪU” CÓ ĐÔI MẮT MÀU XANH LÁ CÂY!
- KẾT THÂN LÀ MỘT QUÁ TRÌNH CỰC KỲ XUẨN NGỐC!