Cảm ơn anh Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Cảm ơn anh
chatvoimangtrinh - Chỗ “kín” ngứa ngáy, khó chịu đã hơn tháng, dùng loại thuốc gì cũng không khỏi tôi đành đi khám. Bác sĩ hỏi:
“Em có quan hệ tình dục rồi đúng không ?”
“Dạ không”
“Còn màng trinh đâu mà lại chối”,
Tai tôi u đặc, đầu trống rỗng, bước đi vô định, chỉ văng vẳng lời nữ bác sĩ nói.
Tôi không tin đó là sự thật. “Không thể thế được, nhất định không thể thế! Mình đã giữ gìn nó, còn hơn cả giữ gìn mạng sống của mình cơ mà! Chắc cô bác sỹ đó nhầm thôi. Hi vọng mong manh xuất hiện, tôi lao nhanh tới một phòng khám phụ khoa khác. Nhưng trời ơi kết luận vẫn tương tự.
Tôi về phòng trọ lúc nào không biết, nằm liệt trong phòng, đầu óc rối bời, hình ảnh người mẹ cam chịu, gầy gò, yếu ớt cùng tuổi thơ nặng nề, buồn tủi lại hiện về.
Suốt đời này, tôi không bao giờ quên những trận đòn hả giận, những lời lẽ thô tục, xỉ nhục mà bố dành cho mẹ “đồ con đĩ, mày đã chung chạ với thằng nào trước khi lấy tao”.
Bố mẹ tôi đã từng rất yêu nhau
Mẹ đắng cay chịu đựng mà không hiểu lỗi tại ai, đã có thời bố mẹ yêu nhau, hạnh phúc tràn đầy, cả hai đều là mối tình đầu nên luôn giữ gìn cho nhau trước khi cưới. Ngày về nhà chồng tưởng chừng là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời mẹ nhưng đêm tân hôn lại là đêm định mệnh. Mẹ kể, bố đã đặt một chiếc khăn tay trắng trên chiếc chiếu hoa. Và đêm đó, mẹ không ra máu. Từ đó, bố thay đổi hẳn thái độ, từ yêu thương bố trở nên hằn học, từ người hiền lành bố trở thành thô tục, mất lòng tin và luôn cảm thấy mình bị lừa dối, phản bội.
Mẹ có mang gần 8 tháng thì sinh tôi, bố nghi ngờ không phải con mình và chối bỏ, không đoái hoài gì đến tôi ngay từ khi lọt lòng, mẹ cắn răng chịu đựng, không dám nói gì với ông bà ngoại vì mẹ đã quyết tâm lấy bố, bất chấp sự phản đối của gia đình. Càng lớn, tôi càng giống bố nên ông không chối bỏ nữa nhưng vẫn xa cách, lạnh lùng và không tình yêu thương.
Có đêm, bố đi uống rượu cùng mấy người bạn, về nhà bố say mềm, đập phá mọi thứ trong gia đình, hắt hủi và đuổi mẹ ra khỏi nhà “cút đi cho khuất mắt tao, mày cũng giống như mấy con điếm đầu làng, bán đi cái quý giá của mình để lấy mấy trăm bạc” mẹ con tôi ôm nhau khóc, bố không buông tha, cầm roi đuổi đánh, chúng tôi phải chạy sang nhà hàng xóm ngủ nhờ.
Đêm đó, mẹ thức trắng, viết đơn ly hôn, đó là lần đầu tiên tôi thấy mẹ mạnh mẽ và dứt khoát. Bố không chịu ký với lý do phải đầy ải mẹ cho bõ tức. Nhưng sau lần đó, bố trầm hẳn, lầm lì, ít nói. Mẹ cũng nguôi ngoai dần nhưng quan trọng hơn cả mẹ thương hai chị em, sợ chúng tôi khổ khi bố mẹ chia tay.
Tôi sợ cuộc đời mình giống mẹ nên rất giữ gìn ý tứ với đám con trai kể cả anh – người yêu tôi. Người đã gắn bó với tôi gần 20 năm, người đi cùng tôi qua thời thơ ấu đẫm nước mắt, người luôn bên tôi những lúc chán nản và tuyệt vọng nhất, người khuyên tôi đừng bỏ gia đình ra đi. Thời gian dần trôi, tôi vượt qua tất cả bởi có mẹ và anh, rồi cả hai đỗ đại học, tình yêu bắt đầu. Nhận lời yêu hai năm nhưng tôi luôn giữ khoảng cách và tránh mọi sự gần gũi của anh. Anh hiểu, thông cảm và chấp nhận.
Gắng tìm nguyên nhân tại sao mình không còn “cái ngàn vàng” mà không sao lý giải được. Bao câu hỏi đặt ra trong tôi “liệu anh có chấp nhận điều này hay lại giống như bố, có nên nói cho anh biết, anh có tin tôi và tin đấy là sự thật không”. Tôi giữ gìn vì anh bởi luôn muốn đem lại hạnh phúc trọn vẹn nhất cho người đàn ông tôi yêu, vậy mà kết thúc rồi….Tôi chìm trong suy nghĩ, trong thất vọng và chán nản thì chợt nhớ tới dòng quảng cáo nơi khám phụ khoa “Dịch vụ vá màng trinh…, giá 5 triêu đồng”. Một cái giá không rẻ đối với sinh viên nghèo như tôi, Nhưng không sao tôi sẽ đi làm thêm để có tiền. Tôi tự nhủ và hạ quyết tâm.
Từ ngày “vá màng trinh” thay vì thoải mái và vui mừng, tôi lại có cảm giác mặc cảm đang lừa dối anh, ngại ngùng khi phải đối diện với người yêu nên tôi thường xuyên kiếm cớ cãi nhau để không phải gặp. Rồi tôi có ý định chia tay vì không muốn anh thất vọng về mình. Tôi không còn xứng đáng với anh.
Tôi đồng ý đi sinh nhật cùng Q, một chàng trai theo đuổi tôi từ lâu bởi chỉ có cách này anh mới chán ghét và từ bỏ tôi. Hôm đấy, tôi đã uống khá nhiều phần vì bị ép uống, phần vì chán nản. Tôi không còn nhớ rõ điều gì đã xảy ra, chỉ biết rằng sáng hôm sau Q quỳ trước mặt tôi xin tha thứ vì không làm chủ được mình, vì muốn tôi là của Q nên đã cướp đi đời con gái của tôi …
Tai tôi ù đi. Đầu trống rỗng Vùng chạy ra khỏi nhà Q, tôi như người mất hồn, nước mắt tuôn trào. Cuộc đời sao lại đen tối và bất công thế này! Sao bất hạnh cứ theo đuổi tôi? Rồi tôi nhốt mình trong phòng cả tuần. Q và anh đều đến tìm tôi. Nhưng tôi không đủ can đảm để đối diện với bất kỳ ai trong hai người đấy. Những ngày đó nếu không vì nghĩ đến mẹ, chắc tôi đã tìm đến cái chết. Thương mẹ, tôi không thể gục gã, tôi đã hứa với lòng mình “tôi sống vì mẹ như mẹ đã sống vì tôi và phải sống tốt hơn cuộc đời mẹ đã trải qua”.
Sau đó, Q còn tìm gặp tôi nhiều lần, thậm chí còn quỳ trước mặt xin tha thứ và muốn lấy tôi làm vợ để bù đắp tội lỗi mà Q đã gây ra cho tôi. Còn anh, anh vẫn đến, bỏ qua sự lạnh lùng và từ chối của tôi, anh vẫn lặng lẽ chăm sóc, viết rất nhiều thư cho tôi, anh nói về trinh tiết của người phụ nữ khác với màng trinh, anh yêu tôi vì chính con người tôi, anh sẽ chờ đợi và luôn tôn trọng tôi.
Hai năm qua đi, mọi thứ nguôi ngoai dần, tôi đang cố gắng thi học kì cuối, chuẩn bị hành trang bước vào đời và đã từ chối Q bởi tôi hiểu không vì từ “màng trinh” mà phải cưới một người mình không yêu. Anh vẫn bên tôi, chính sự hiểu biết, tình yêu sâu sắc của anh làm tôi an lòng. Cảm ơn anh! Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi cơ hội gặp và yêu anh.
Nguyễn Thị Thu Hiền
Hãy bày tỏ suy nghĩ của bạn về bài viết hoặc về vấn đề màng trinh và trinh tiết bằng cách để lại comment dưới bài viết nhé! |
Lượt xem: 1818
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chưa có nhận xét nào
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00