Tôi kể các bà nghe chuyện thường ngày ở huyện. Hôm qua tôi đi làm, nhà cô dâu có 1 chị có con 8,9 tháng tuổi tầm tuổi con gái tôi. Mẹ bé gặp ai cũng bảo con A đi, làm xấu đi, ú oà đi. Một vài lần đầu nó hào hứng, sau nó mệt nó ko thích làm nữa. Mẹ nó thì dỗ dành ép uổng các kiểu. Người được làm khán giả bất đắc dĩ nghệt mặt chờ để auto vỗ tay. Ô hay! Sao tự dưng cứ biến con mình thành khỉ diễn trò cho người ta xem vậy? Lúc hỏi mình: “Con em biết làm những gì rồi?”. Tôi thản nhiên: “Bạn ấy biết làm những thứ bạn í thích!”
Lại nhớ có lần, có anh bạn có con bằng tuổi Tencha. Lúc nói chuyện tôi bảo tencha cộng nhẩm phạm vi 20 thôi. Anh í khoe con anh học sinh giỏi, rồi gọi cô con gái đang chơi lại bảo: ” 23+11 = bao nhiêu?”. Con bé đang chơi đùa thoải mái tự dưng mặt nghệt ra tính tính toán toán ra là 24 thế là bố nó nhặng lên: “Con dốt thế? Thế mà cũng sai. Con tính lại xem nào?!”. Lại tính toán tiếp dưới sự kèm cặp của bố ra 34.
Tôi không hiểu anh í muốn thể hiện cái gì? Khẳng định cái gì? Chỉ thấy ê mặt bố, con bé đang vui tươi tự dưng bị quát nạt …
Mỗi ngày thấy nhiều bố mẹ khoác lên vai con cái mình những cái áo “TÀI GIỎI” quá rộng và lộng lẫy. Cố khoe ra để chứng minh con mình khôn con mình hơn người
Tôi chỉ thích con mình mặc vừa cái áo của nó. Mình nuôi con người chứ ko nuôi rô bốt tính toán, không nuôi khỉ diễn trò và nhất là ko nuôi LỢN. Con phát triển vui khoẻ, luôn cảm nhận được sự yêu thương con khắc tự tin và biết cách thể hiện mình. Ai chê con mình thì lêu lêu vào mặt chúng nó!
Nếu thật sự yêu thương con thì bạn sẽ luôn tìm được điểm đáng tự hào ở đứa bé. Đừng so sánh con mình với con người khác. Đơn giản là con luôn yêu cha mẹ bằng tình yêu trong veo ngọt ngào nhất. Và nếu bạn ko đẩy con lên bàn cân con cũng sẽ không bao giờ so sánh bạn với bố mẹ nhà khác đâu!
Theo: Vũ Hải Yến – Dear.vn