Chồng "mắc bệnh"... không biết ghen Thứ Năm, 20/08/2015, 08:22

Ảnh minh hoạ
Nhiều chị em đồng nghiệp thường hay kêu ca chồng hay ghen quá mà đâm ra khó chịu, khổ sở. Nhưng với Hoa thì lại ngược lại, đôi lúc thèm chồng ghen mà cũng không được...
Hoa đã chả nghe bao chuyện ghen tuông đánh đập phát sợ, thậm chí mất mạng vì ghen. Hoa thấy sợ lắm, chính vì thế khi yêu Tuấn, Hoa thấy mình thật may mắn bởi Tuấn chăm sóc cô tận tâm vô kể, nhưng anh cư xử cũng rất đàng hoàng và thể hiện rõ sự coi trọng cô trong các mối quan hệ riêng.
Ngày đó Hoa trẻ trung xinh đẹp, không chỉ có Tuấn mà còn khối anh theo đuổi cô. Còn Tuấn rất nam tính và chân thành, anh không có nhiều người mê, nhưng ai đã yêu anh thì cứ gọi là như điếu đổ nên Hoa cũng phải nâng cao cảnh giác. Khi Hoa có phần nghi ngại cô bạn thân của Tuấn thì Tuấn đã nói "anh không ghen thì thôi chứ em lại việc gì phải ghen cho mệt".
Nhưng đúng sự đời éo le. Tự do riết mãi đâm nhàm. Nhất là khi cái Xuân cùng phòng với Hoa lấy chồng. Chồng Xuân là típ đàn ông quản chặt vợ như thể sợ rời ra là mất vợ ngay. Cách xử sự của chồng Xuân khiến Hoa bỗng thấy tình yêu với Tuấn đơn điệu, bỗng lại thèm một chút hờn ghen.
Hoa thử khích chồng. Trước đây, chuyện anh này tán tỉnh, anh kia tận lòng, Hoa chẳng bao giờ kể cho Tuấn. Nay thì, cô bắt đầu nói đến bóng dáng của "kẻ thứ ba" nhiều hơn. Nào thì anh Quang marketing, cậu Tài bạn cũ, nào thì cả những đối tác mới quen và đặc biệt là anh Vĩnh trưởng phòng cô trước đây, giờ đã chuyển công ty khác. Anh này thậm chí thú nhận đã chuyển công tác vì không muốn gần Hoa. Nói thật Hoa không tỉnh táo và trước sau chỉ có Tuấn thì cũng vấp lưới tình nhiều rồi. Tuấn thường cười và hỏi han lại vợ dăm câu ba điều cho có lệ kiểu như "thế em thấy sao?" có khi anh tếu táo "chết dở, vợ lắm người dòm ngó quá, có khi không cho vợ đi làm nữa mà phải cất vào tủ kính khóa lại".
Nói thế nhưng Tuấn chẳng có động thái nào thể hiện sự "trông giữ" Hoa cả. Nhiều lúc cả phòng đi ăn, cái Xuân nghe điện thoại chồng hỏi han xong lại quay ra nói với các chị "lão nhà em kiểm tra í mà". Lần này cũng thế, khi mọi người ùa vào nói "được chồng yêu thế còn gì" thì Xuân lại bĩu môi "yêu mới chả đương, sốt ruột". Không biết Xuân sốt ruột thế nào chứ Hoa cũng thấy sốt ruột thật. Hoa cứ để ý đến chiếc điện thoại của mình, như chờ nó kêu lên và Tuấn sẽ dồn dập hỏi "vợ yêu em đang ở đâu thế khai mau".
Bữa ăn đã kết thúc mà điện thoại không có hồi chuông nào đổ lên. Chỉ có tin nhắn lặng lẽ của Tuấn: "Tối anh về đón đi ăn nhé!". Tuấn luôn như thế.
Tối đấy, Tuấn về lúc Hoa còn đang khóc. Tuấn thật sự chẳng hiểu nổi vì sao. Gặng hỏi mãi thì Hoa hỏi lại một câu: em không quý giá với anh đúng không? Tuấn ngạc nhiên hỏi lại và cuống quýt khẳng định là vợ rất quý giá thì Hoa mới ấm ức đưa ra tam đoạn luận: những thứ quý giá người ta thường sợ mất, người ta phải trông coi gìn giữ, còn Hoa thì Tuấn có thèm giữ đâu. Hoa cứ nghĩ rồi Tuấn sẽ thanh minh tiếp, rồi Tuấn sẽ vỗ về nhưng Tuấn lại tủm tỉm cười, cười mãi giục đi ăn mau không đói khiến Hoa rơi hẫng vào nỗi chán nản.
Hoa đi ăn cho có vậy. Tuấn gọi đúng món cô thích. Chưa nhận được lời giãi bày, Hoa ăn trong trạng thái vô cảm, cô bận ủ mưu giận hờn Tuấn cho bõ tức. Chiến tranh lạnh đã đến. Qua hết bữa ăn và đêm dài lê thê. Sáng sớm cũng chẳng ai thèm nói một câu nào, mỗi người một hướng.
Nhưng vừa đến công ty thì điện thoại Hoa có tin nhắn: "Vợ ơi, vợ muốn anh giữ vợ cách nào?". "Hâm", Hoa nghĩ thế, nhắn thế xong cũng cười vì thấy mình cũng "hâm" vậy.

Tuấn nói đúng, càng ở bên Tuấn, Hoa càng thấy yên tâm bởi Tuấn chẳng hề có chút đào hoa nào. Ra trường hai đứa cưới nhau rồi Tuấn lao vào công việc làm ngày làm đêm. Có lẽ Tuấn một phần suy nghĩ đơn giản, một phần quá bận bịu công việc nên cũng để Hoa tự quản lý lấy mình. Mới đầu thì Hoa thích cuộc sống hôn nhân của mình lắm, chồng ngoan hiền, chịu khó lại rất tôn trọng sự tự do của vợ. Hoa đi làm cũng là do Tuấn muốn Hoa vui mà thôi chứ Tuấn luôn cho rằng việc kiếm tiền là trọng trách của đàn ông.
Hoa thử khích chồng. Trước đây, chuyện anh này tán tỉnh, anh kia tận lòng, Hoa chẳng bao giờ kể cho Tuấn. Nay thì, cô bắt đầu nói đến bóng dáng của "kẻ thứ ba" nhiều hơn. Nào thì anh Quang marketing, cậu Tài bạn cũ, nào thì cả những đối tác mới quen và đặc biệt là anh Vĩnh trưởng phòng cô trước đây, giờ đã chuyển công ty khác. Anh này thậm chí thú nhận đã chuyển công tác vì không muốn gần Hoa. Nói thật Hoa không tỉnh táo và trước sau chỉ có Tuấn thì cũng vấp lưới tình nhiều rồi. Tuấn thường cười và hỏi han lại vợ dăm câu ba điều cho có lệ kiểu như "thế em thấy sao?" có khi anh tếu táo "chết dở, vợ lắm người dòm ngó quá, có khi không cho vợ đi làm nữa mà phải cất vào tủ kính khóa lại".
Nói thế nhưng Tuấn chẳng có động thái nào thể hiện sự "trông giữ" Hoa cả. Nhiều lúc cả phòng đi ăn, cái Xuân nghe điện thoại chồng hỏi han xong lại quay ra nói với các chị "lão nhà em kiểm tra í mà". Lần này cũng thế, khi mọi người ùa vào nói "được chồng yêu thế còn gì" thì Xuân lại bĩu môi "yêu mới chả đương, sốt ruột". Không biết Xuân sốt ruột thế nào chứ Hoa cũng thấy sốt ruột thật. Hoa cứ để ý đến chiếc điện thoại của mình, như chờ nó kêu lên và Tuấn sẽ dồn dập hỏi "vợ yêu em đang ở đâu thế khai mau".
Bữa ăn đã kết thúc mà điện thoại không có hồi chuông nào đổ lên. Chỉ có tin nhắn lặng lẽ của Tuấn: "Tối anh về đón đi ăn nhé!". Tuấn luôn như thế.
Tối đấy, Tuấn về lúc Hoa còn đang khóc. Tuấn thật sự chẳng hiểu nổi vì sao. Gặng hỏi mãi thì Hoa hỏi lại một câu: em không quý giá với anh đúng không? Tuấn ngạc nhiên hỏi lại và cuống quýt khẳng định là vợ rất quý giá thì Hoa mới ấm ức đưa ra tam đoạn luận: những thứ quý giá người ta thường sợ mất, người ta phải trông coi gìn giữ, còn Hoa thì Tuấn có thèm giữ đâu. Hoa cứ nghĩ rồi Tuấn sẽ thanh minh tiếp, rồi Tuấn sẽ vỗ về nhưng Tuấn lại tủm tỉm cười, cười mãi giục đi ăn mau không đói khiến Hoa rơi hẫng vào nỗi chán nản.
Hoa đi ăn cho có vậy. Tuấn gọi đúng món cô thích. Chưa nhận được lời giãi bày, Hoa ăn trong trạng thái vô cảm, cô bận ủ mưu giận hờn Tuấn cho bõ tức. Chiến tranh lạnh đã đến. Qua hết bữa ăn và đêm dài lê thê. Sáng sớm cũng chẳng ai thèm nói một câu nào, mỗi người một hướng.
Nhưng vừa đến công ty thì điện thoại Hoa có tin nhắn: "Vợ ơi, vợ muốn anh giữ vợ cách nào?". "Hâm", Hoa nghĩ thế, nhắn thế xong cũng cười vì thấy mình cũng "hâm" vậy.
(Sưu tầm)
Lượt xem: 3173
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chưa có nhận xét nào
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Bạn có phải là cha mẹ trực thăng không? Thứ Năm, 27/02/2025, 00:00
- 30 mẹo để giành được sự tôn trọng của người khác! Thứ Bẩy, 18/01/2025, 00:00
- Bạo lực tình dục có thể gây ảnh hưởng lâu dài đến sức khỏe Thứ Sáu, 10/01/2025, 00:00
- 20 Điểm Chung Của Những Người Có Mối Quan Hệ Tuyệt Vời Thứ Ba, 07/01/2025, 00:00
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
Các tin khác
- Tôi không ế, tôi độc thân vì tôi thích thế mà thôi! Thứ Bẩy, 15/08/2015, 17:00
- Có những ngày chẳng còn muốn cô đơn thêm nữa... Thứ Tư, 12/08/2015, 18:00
- Người ta bận yêu, còn em bận cô đơn… Thứ Năm, 06/08/2015, 08:10
- Nếu em không phải một giấc mơ... Thứ Bẩy, 01/08/2015, 21:00
- Có bao giờ em hối hận vì đã rời xa tôi...? Thứ Hai, 27/07/2015, 00:00
- Quyết định này liệu có đúng? Thứ Sáu, 24/07/2015, 20:36
- Tôi hoảng hốt khi biết mình có bầu với người cũ Thứ Ba, 21/07/2015, 06:58
- Ai chẳng có một tình yêu như thế thời cắp sách tới trường Thứ Hai, 20/07/2015, 20:25
- Khi nỗi buồn không có điểm dừng... Thứ Bẩy, 18/07/2015, 22:00
- Em muốn được ôm anh từ phía sau Thứ Bẩy, 11/07/2015, 21:00
- Tập quên anh... Thứ Năm, 09/07/2015, 20:00
- Lần thứ 2, chồng lại quỳ sụp dưới chân tôi cầu xin tha thứ Thứ Hai, 06/07/2015, 17:00