Giao diện tiếp cận

Chỉ cần có tình yêu mình sẽ vượt qua tất cả Thứ Tư, 12/06/2019, 22:06

Chỉ cần có tình yêu mình sẽ vượt qua tất cả

Con người không phải cứ sinh ra là đã hòa hợp với nhau - điều đó cần sự cố gắng của cả hai người. Trong một mối quan hệ, để đi tới một đích đến hạnh phúc, không thể chỉ từ sự cố gắng của một người.

Có những ngày công việc mệt nhoài, các chị em đồng nghiệp ngồi tỉ tê với nhau: Mình đam mê gì nhỉ, có điều gì khiến mình dành thời gian không biết mệt mỏi không nhỉ? Câu trả lời cho câu hỏi ấy - đối với tôi có lẽ là chồng - chỉ có tình yêu với chồng là điều khiến tôi chưa bao giờ thấy buồn chán hay mệt mỏi. Chợt nghĩ hay tôi chuyển sang nghề love blogger – chuyên viết review chồng -  kiểu các food blogger chuyên review đồ ăn ấy nhỉ. Nói đùa thôi, nhưng ý tưởng đó lại làm cho tôi hôm nay muốn ngồi đây, không phải làm một love blogger, chỉ là viết đôi dòng cho chồng mình.

Có một lần, tôi cùng cô bạn đại học hẹn hò café. Sau khi cập nhật cho nhau nghe tình hình cuộc sống, công việc, cô ấy tâm sự về tình yêu. Những câu hỏi của cô ấy dành cho tôi xoay quanh vấn đề, làm sao để yêu không chán, và yêu không so đo tính toán. Thực tình, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến thứ gọi là bí quyết cho tình yêu để có thể có gì đó to tát, vĩ đại chia sẻ cùng cô ấy. Tôi thậm chí đọc các bí quyết ấy còn cảm thấy không tài nào dùng cái đầu để áp dụng được. Tôi chỉ biết yêu thương theo sự cảm nhận của trái tim.

Mỗi ngày đi làm, nếu không có chồng chuẩn bị thì ắt hẳn tôi sẽ quên thứ gì đó: túi xách, đồng hồ, điện thoại… Ngày trước chồng còn làm công ty cũ cách thành phố 30km, sáng cùng chồng đi sớm để đón xe đưa rước rồi vợ tới công ty, chiều cũng tại điểm ấy chồng chờ vợ ghé ngang cùng về. Ngày nay khi chồng không còn làm xa, sáng sáng dậy sớm chuẩn bị đồng hồ, túi xách, điện thoại, đồ ăn cho vợ, cùng vợ ăn sáng rồi đi làm, chiều tối lại đến công ty đón vợ. Lịch sinh hoạt ấy cứ lặp đi lặp lại, nhưng trong tôi vẫn luôn là cảm giác mừng vui hạnh phúc khi thấy bóng dáng ấy, ở nơi chốn quen thuộc ấy mỗi chiều.

Buổi tối, hai vợ chồng cùng nhau nấu ăn, kể nhau nghe những câu chuyện của ngày hôm nay, ngày xa xưa hay tít ngày mai sau. Chồng tôi là vậy, luôn dễ chịu đến lạ. Cũng như cách mà anh cười ngặt nghẽo khi xem video hài, dù tập đó đã xem lần thứ n – và cô vợ ngồi một bên lần nào cũng nhăn trán hỏi câu hỏi tu từ: “Chồng chưa xem tập này à?”

Và một thói quen từ ngày đầu đến giờ, là nắm tay vợ khi đi ngủ. Chồng tôi vốn dĩ không phải là một người dịu dàng, nhưng không phải vì thế mà tôi cũng khô khốc với anh ấy – mà ngược lại tôi phải dịu dàng bù cả phần của anh ấy, để đến một ngày, tôi nhận ra chồng đã ấm áp hơn với mình biết nhường nào. Nhưng, nếu chồng tôi có không như vậy đi chăng nữa, thì tôi cũng đã có được cảm giác ngọt ngào khi dịu dàng với anh ấy.

Ngày hôm ấy, khi trò chuyện cùng cô bạn, nói thì nhiều nhưng chung quy lại, tôi chỉ biết khuyên cô ấy, với những gì cô ấy chưa hài lòng, những gì cô ấy mong muốn - hãy nói ra cùng người bạn trai của mình - đừng bắt họ tự hiểu. Chính tôi cũng đã làm điều đó. Những ngày đầu chung sống cùng nhau, không phải không có chuyện gì xảy ra, cũng có những lần tôi thút thít nơi góc nhà, hay đóng cửa bỏ ra đường khóc lớn. Con người không phải cứ sinh ra là đã hòa hợp với nhau - điều đó cần sự cố gắng của cả hai người. Trong một mối quan hệ, để đi tới một đích đến hạnh phúc, không thể chỉ từ sự cố gắng của một người.

Ngày hôm nay, khi tôi ngẫm nghĩ lại, tôi cầm điện thoại gửi thêm cho cô ấy một tin nhắn: “Cần phải học cách yêu thương nhau nữa mày ạ”. Không chỉ nói ra những điều mong muốn, mà cần học cách cho đi, học cách yêu thương – không phải theo cái cách mình muốn nhận được -  mà theo cái cách bạn đời mình muốn được yêu thương. Hãy cho đi, yêu thương hết lòng. Khi bạn không quan tâm bạn nhận được gì, thì chắc hẳn bạn sẽ không bao giờ phải thất vọng về thứ bạn nhận về đâu.

Một lần, chồng tôi có đợt công tác 2 tuần ở một nơi xa nhất anh từng đi. Không hiểu sao, từ trước khi anh đi tôi cứ canh cánh trong lòng những nỗi sợ. Có gì đó ám ảnh khiến tôi sợ anh sẽ không về nữa, sợ bất trắc gì sẽ xảy ra – dù đó chỉ là một chuyến đi đào tạo. Cảm giác đó đeo bám tôi từng ngày cho đến khi tôi được nhìn thấy anh ở sân bay ngày về mới dám thở phào nhẹ nhõm. Anh vẫn ở đây… Đến một ngày, bạn thử tưởng tượng, nếu người thân yêu đó không còn ở bên cạnh mình nữa, cảm giác bạn sẽ đau như thế nào – lúc đó bạn sẽ nhận ra, bên nhau đã là hạnh phúc, và cuộc sống có nhau đã là quá đủ đầy không còn muốn kỳ vọng gì hơn.

Tôi rất trân trọng người đàn ông ấy. Ngày xưa, khi hai đứa còn là bạn thân, còn kể nhau nghe những câu chuyện tình yêu của mỗi đứa, và tư vấn cho nhau những khi tình yêu “trái gió trở trời” – khi đó người đàn ông ấy là một người bạn tuyệt vời. Đôi bạn không gặp nhau thường xuyên và dường như chỉ khi thời tiết khó chịu mới lại gặp nhau, nhưng cậu bạn ấy cho tôi một niềm tin rằng, khi tôi tuyệt vọng sẽ luôn có một người ngồi đấy lắng nghe câu chuyện của tôi. Ngày nay, khi đã là vợ chồng, ngoài niềm tin ấy anh còn luôn cho tôi cảm giác – tôi là người quan trọng nhất. Và đối với tôi cũng vậy, anh ấy chính là người quan trọng nhất trong cuộc đời.

Hôn nhân của chúng tôi, trong tiềm thức của tôi – là hoàn hảo, là thiêng liêng. Dù đâu đó ngoài kia nhìn vào vẫn thấy khiếm khuyết khi gia đình thiếu vắng tiếng trẻ con. Là một người phụ nữ, chắc hẳn ai cũng mong muốn được làm mẹ. Ngày tôi nói rằng muốn đến bệnh viện khám tìm nguyên nhân, anh nói: “Chồng không muốn vợ đến bệnh viện, lỡ có chuyện gì không hay, vợ sẽ buồn rồi tuyệt vọng”. Chồng ôm tôi không nói gì, nhưng tôi tin nếu nguyên nhân vì tôi thì anh cũng không bao giờ bỏ rơi tôi. Anh ấy chỉ sợ tôi yếu đuối không vượt qua được nếu có vấn đề gì, nhưng anh ấy chưa biết rằng, chỉ cần có tình yêu của anh, tôi mạnh mẽ lắm. Chỉ cần có anh, tôi không sợ gì cả.

Người bạn đời của bạn, có phải là người tuyệt vời nhất hay không quan trọng còn ở đôi mắt của bạn. Khi còn yêu đương, bạn có thể nhìn ngang nhìn dọc, so sánh người này người nọ để tìm ra người phù hợp nhất với mình. Nhưng khi đã bước vào hôn nhân thì hoàn toàn khác. Không phải vì hôn nhân là ràng buộc, mà vì hôn nhân là cam kết, là hai con người tự nguyện sống vì nhau và vì mối quan hệ mà họ đã lựa chọn.

Đối với tôi, khi đã bước vào cuộc sống hôn nhân, hãy chỉ nhìn thẳng. Đó là con đường mình đã chọn, nếu nó đang gồ ghề, hãy cùng nắm tay nhau vượt qua đoạn đường đó, không phải chọn một con đường khác. Khó khăn như thế nào không quan trọng, quan trọng là chúng ta còn ở bên nhau…

Ni – blogradio.vn

Lượt xem: 2089

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn


Các tin khác


Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 17
Lượt truy cập: 36641603

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik