Tuổi 20 hãy sống một cuộc đời rực rỡ nhé em Thứ Hai, 25/07/2022, 00:00
Đừng bao giờ phải nuối tiếc những gì đã qua của tuổi trẻ. Cái tuổi của sự tự do, sự ngông cuồng, được làm một số điều mà không bị ai chê trách, được sống hết với đam mê của chính mình.Và hãy lục tìm lại 20 của chính mình, hãy ghi nhớ nó nhiều lần nữa, hãy kể cho những người thân yêu của bạn về quãng thời gian đẹp đẽ nhất cuộc đời ấy nhé.
Người ta thường nói “Tuổi hai mươi, cái tuổi nằm giữa ranh giới của trưởng thành và trẻ con, cái tuổi mà những bỡ ngỡ đầu đời bắt đầu được thay thế bằng sự trải nghiệm và thử thách. Ai cũng vậy, tới đây đều dừng lại. Dường như ở cái khoảng thời gian đẹp nhất của cuộc đời này, ai cũng sẽ sống chậm lại và suy nghĩ nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn những thứ thầm kín và sâu lắng của cuộc đời.”
Tôi đang là sinh viên năm ba, học chuyên ngành Kỹ Thuật Phần Mềm của một trường đại học tại Hà Nội. Tôi đang ở trong cái độ tuổi mà mọi người cho rằng là độ tuổi đẹp nhất của mỗi người. Đó là tuổi 20, ở tuổi này tôi không biết bao nhiêu lần nghe những người bạn xung quanh than buồn, chán, không biết nên làm gì, không biết phải bắt đầu từ đâu. Và rồi không biết làm gì nên họ giết thời giờ với những thú vui nhỏ nhặt, rong chơi cho qua ngày đoạn tháng, ngủ vùi lười biếng hoặc chìm đắm vào yêu đương. Chính bản thân tôi cũng như vậy.
Tuổi 20, cảm xúc của tôi mới thực sự tồn tại cái gọi là nỗi đau, điều đó không có nghĩa là trước đây tôi chưa từng có nó mà chỉ là bây giờ tôi mới thực sự thấu hiểu được ý nghĩa của “nỗi đau”. Tất nhiên, nỗi đau ở đây ám chỉ ám chỉ đến tình yêu. Nếu ở tuổi 17-18, tôi bắt đầu biết rung động trước một anh chàng khóa trên và mơ mộng về một câu chuyện tình yêu tuổi học trò như những bộ phim thanh xuân vườn trường đầy mộng mơ của Trung Quốc hay Hàn Quốc, thì tới tuổi 20, tôi nhận ra rằng thực tế tình yêu trên phim khó có thể tồn tại ngoài đời thực bởi tôi đã hiểu được cái gọi là “nỗi đau” trong chính tình yêu mà tôi trân trọng. Tôi đã yêu ở cái tuổi 20, trải qua đủ các thăng trầm trong tình yêu, và rồi tình yêu đó cũng kết thúc bằng một lời nói chia tay của đối phương.
Hồi nhỏ, bạn bè phần lớn là những đứa trẻ đồng trang lứa chơi với nhau. Chẳng màng đến những thứ xung quanh như ước mơ là gì, mối quan tâm gì, thích gì… Chỉ cần chơi vui vẻ với nhau là đủ yếu tố để trở thành những người bạn của nhau vậy nên chuyện kết bạn với nhau rất dễ dàng. Nhưng đến tuổi 20, tôi nhận ra rằng dường như để trở thành những người bạn của nhau không còn dễ dàng như vậy. Bởi lẽ, tình bạn lúc này không phải chỉ cần chơi vui vẻ với nhau mà còn phải biết quan tâm, giúp đỡ, lắng nghe và thấu hiểu lẫn nhau thì tình bạn đó mới có thể duy trì lâu dài được.
Tuổi 20, tôi nhạy cảm hơn với từng cử chỉ và lời nói của đối phương, chỉ cần một câu nói của người khác nói về tôi thì cũng đủ để tôi mất cả đêm để suy ngẫm lại bản thân nhưng tôi lại mạnh mẽ hơn trong những lời nói của tôi và cả những ánh mắt đôi khi có chút vô hồn. Nếu có khóc, lúc này, tôi sẽ giấu kín những giọt nước mắt ấy vào tận sâu trong trái tim và bóng tối, sẽ chẳng có ai thấy được nỗi đau của tôi ở tuổi 20.
Tuổi 20, tôi bắt đầu có những mối lo lắng về tương lai sẽ phải đối mặt và không ngừng đem mình so sánh với những bạn cùng chăng lứa để rồi tự tạo áp lực cho bản thân mình. Tôi cũng đã từng cảm thấy mơ hồ với chính chuyên ngành mà tôi đã chọn, lo sợ đủ điều về cái ngành mà tôi tự cho là mình đam mê với nó.
Tôi luôn tự hỏi bản thân rằng “Tương lai của tôi sẽ như thế nào?”, mỗi lần như vậy tôi đều cảm thấy trống rỗng và hụt hẫng khi nhận ra rồi từ đây phải đơn độc đối diện với cuộc sống. Rồi lại tự nhủ với bản thân rằng: “Nếu ta không thể thay đổi hoàn cảnh, thì sẽ chỉ còn cách chấp nhận, bất kể có thất vọng, hay bất mãn. Rồi thời gian trôi, tất cả sẽ chỉ là những chuyện đã qua, có khốc liệt đến mấy, cũng đã bị năm tháng bào mòn.”. Và tôi học cách nuốt nhọc nhằn vào trong, để chỉ thở ra nụ cười, học cách chịu đựng cô đơn bằng những suy nghĩ cứng cỏi, học cách bước qua mọi thứ mà không than vãn hay ấm ức, kêu ca.
Khi còn bé, tôi luôn để bố mẹ tôi quyết định mọi thứ, nhưng ở tuổi 20, chợt một ngày, bố mẹ đã bắt đầu hỏi han ý kiến của tôi trong mọi việc, tôi bỗng nhận ra bố mẹ già rồi, và tôi cũng trưởng thành rồi. Và khi nhìn lại, tôi cảm thấy bản thân thật tồi tệ, tôi không dành nhiều thời gian cho bố mẹ và cũng chưa bao giờ nói một lời cảm ơn với bố mẹ của mình. Những điều tưởng chừng là dễ dàng đó nhưng tôi lại không làm được. Tôi có thể dành một ngày hay cả tháng đi chơi với bạn nhưng lại không thể dành ra vài phút để nghe bố mẹ nói chuyện. Tôi có thể nói cảm ơn với một người xa lạ vì những việc nhỏ nhặt nhưng với công lao to lớn của bố mẹ thì tôi chưa từng nói một lời cảm ơn. Và tôi đang rất cố gắng để dành cho bố mẹ những điều tốt đẹp nhất.
Nói tuổi trẻ là lúc con người ta cảm thấy vui vẻ và hào hứng sống nhất, bởi lẽ ở tuổi 20, tôi có nhiều trải nghiệm rất vui vẻ với cái gọi là đam mê của bản thân. Tôi đã chạy trên những cung đường đèo hùng vĩ nhất Việt Nam hay tham gia chinh phục những giới hạn của bản thân tại một nơi nào đó.
Ở tuổi 20, thời gian này đối với tôi là khó khăn nhất từ trước đến giờ nhưng tôi được trải nghiệm những điều tuyệt vời nhất của tuổi trẻ và từ những khó khăn đã giúp tôi trưởng thành lên rất nhiều.
Khi bạn đã đọc xong bài viết này, tôi muốn nói với bạn rằng đừng bao giờ phải nuối tiếc những gì đã qua của tuổi trẻ. Cái tuổi của sự tự do, sự ngông cuồng, được làm một số điều mà không bị ai chê trách, được sống hết với đam mê của chính mình.Và hãy lục tìm lại 20 của chính mình, hãy ghi nhớ nó nhiều lần nữa, hãy kể cho những người thân yêu của bạn về quãng thời gian đẹp đẽ nhất cuộc đời ấy nhé.
Mynh Mynh - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00
Các tin khác
- 7 dấu hiệu để nhận biết một mối quan hệ toxic Thứ Sáu, 22/07/2022, 17:00
- 20 điều mà con gái 17 tuổi nhất định phải ghi nhớ Thứ Sáu, 22/07/2022, 17:00
- Có lẽ chúng ta gặp nhau không đúng thời điểm Thứ Năm, 21/07/2022, 00:00
- Hà Nội trong trái tim tôi Thứ Năm, 21/07/2022, 00:00
- Bạn đang sống hết mình cho hiện tại? Thứ Hai, 18/07/2022, 00:00
- Tình yêu đẹp nhất khi đứng ngoài ánh mặt trời Thứ Hai, 18/07/2022, 00:00
- Cởi Mở: Lần đầu tìm bạn tình qua một trang mạng xã hội Thứ Sáu, 15/07/2022, 00:00
- 6 bộ phim Hàn khiến bạn muốn đi du lich ngay và luôn Thứ Năm, 14/07/2022, 00:00
- Ta đã gặp được nhau Thứ Năm, 14/07/2022, 00:00
- Mong bạn đủ lòng tin vào những điều tốt đẹp phía trước Thứ Năm, 07/07/2022, 00:00
- Bồ công anh luôn bay theo hướng gió, như em luôn hướng về phía anh Thứ Năm, 07/07/2022, 00:00
- Em buông tay anh rồi đó Thứ Năm, 07/07/2022, 00:00