Ngày thơ bé, trong thế giới của những đứa trẻ, mẹ quan trọng lắm, bởi vậy cứ mở miệng lại nghe tiếng "mẹ ơi": "Mẹ ơi, con muốn cái này", "Mẹ ơi, con thích cái kia", "Mẹ ơi, con đói", "Mẹ ơi, mẹ có biết..."... Lúc vui, khi buồn, lúc đau đớn, khi sợ hãi, mẹ luôn là người đầu tiên đứa trẻ gọi tên. Với con trẻ, mẹ không chi là người thân thiết và bầu bạn với chúng nhiều nhất, mẹ còn là người cùng chúng trải qua bao chuyện, dạy chúng bao điều.
Thế nhưng, đó chỉ là khi còn nhỏ. Càng lớn, chúng ta càng biết tới nhiều điều, gặp gỡ nhiều người hơn và khi đó, mẹ không còn là người luôn bên cạnh ta trong mọi chuyện nữa. Chúng ta có bạn bè, có người yêu, có đồng nghiệp, có những mối quan hệ xã giao. Chúng ta đi học, đi làm, du lịch tìm hiểu đó đây, khám phá thêm nhiều điều. Và mẹ, người từng là cả thế giới, là khởi nguồn của những chân trời mới với ta ngày nào, dường như càng ngày càng ít hiện diện hơn.
Trong khi chúng ta đang mải mê với những kế hoạch tuổi trẻ, đi đây đi đó với người nọ người kia, mẹ lại vẫn ở đó, trong căn nhà quen thuộc, làm những việc mẹ vẫn làm suốt bao năm qua. Có khi nào bạn chợt giật mình nghĩ tới, mẹ ở đâu trong thế giới bao la của bạn hiện tại?
Thế giới của mẹ nhỏ lắm, dường như chỉ vừa đủ để chứa được gia đình và một chút nhỏ cho các mối quan hệ xung quanh. Mà trong gia đình, vị trí của con luôn là lớn nhất. Trong khi thế giới của con thì lớn lắm, ai ai cũng có phần nên đôi khi con lại quên mất không nhìn lại, vị trí của mẹ có phải quá nhỏ bé so với tình yêu - công việc - bạn bè hay không?
Thực ra ai rồi cũng lớn, rồi cũng phải rời xa vòng tay của cha mẹ, gia đình, tự mình đứng vững trên đôi chân và phải bước đi trên chính con đường mình chọn. Bạn không thể cứ mãi dựa dẫm, sống bám vào cha mẹ, ỷ lại vào tình yêu thương và chăm sóc của mẹ. Mà 1 ngày chỉ có 24h, bạn đã dành ra ít nhất 8h cho công việc, 8h cho nghỉ ngơi, 8h còn lại mới được chia đều cho các mối quan hệ xung quanh. Bạn có quá ít thời gian và sự chú ý để có thể quan tâm tới tất cả mọi người.
Thế nhưng, mẹ có nên nằm trong nhóm "mọi người" không? Dù bận rộn thế nào, chẳng lẽ bạn không thể dành ra lấy chút thời gian mỗi ngày để nói chuyện với mẹ. Cuộc đời con người ngắn ngủi lắm, hãy biết sắp xếp thứ tự ưu tiên cho các mối quan hệ quanh mình. Và gia đình, đặc biệt là mẹ, không bao giờ được xếp sau bất cứ điều gì. Đừng để bản thân phải hối hận khi ngày nào đó về nhà, phát hiện ra tóc mẹ đã bạc trắng, mắt đã mờ đục vì tuổi già và những lo toan cho gia đình.
Mẹ từng là người mở ra thế giới cho bạn, tại sao bạn không làm điều tương tự cho mẹ? Không nhất thiết phải là những chuyến du lịch xa nhà, dài ngày hay đắt đỏ, chỉ một bữa cà phê sáng, một buổi nghe nhạc cuối tuần, hoặc một chuyến đi dạo quanh trung tâm thương mại thôi cũng đủ để thế giới của mẹ rực rỡ hơn nhiều rồi. Rực rỡ không phải bởi việc mẹ được trải nghiệm mà rực rỡ bởi bạn là người cùng mẹ làm tất cả những điều đó.
Bạn có muốn cùng mẹ đi đâu đó không? Còn chần chừ gì mà không "lập kèo" với mẹ đi thôi./.