Sống chậm thôi em để có chuyến hành trình ý nghĩa Thứ Tư, 28/09/2022, 00:00
Khóc nhiều lên nhưng nhớ uống đủ nước. Trải nghiệm đau đớn nhưng đừng quên chính mình. Đừng cố chạy hết mình để rồi kiệt sức, chậm rãi thôi em để một chuyến hành trình được trọn vẹn và ý nghĩa.
Tôi ấn tượng bởi câu nói của một cô bé mà tôi xem như ruột thịt “Em sống với mục đích tìm người đến đám tang em. Chỉ cần họ có đến, không cần phải ở lại lâu đâu”.
Khi nghe được, tôi sững người. Cuộc đời này, quả thật luôn có những đứa trẻ hiểu chuyện đến mức khiến người khác phải đau lòng. Luôn có những đứa trẻ bị thành phần tiêu cực ngoài xã hội hoặc thậm chí thành phần độc hại trong chính gia đình làm ảnh hưởng.
Họ bắt bọn trẻ phải tin rằng bản thân mình thật sự thấp kém, ngoài “chấp nhận” và “hiểu chuyện” thì bọn trẻ chẳng còn sự lựa chọn nào khác. Thật kì lạ khi cơm của thiên hạ không nuôi em lớn ngày nào, nước của thiên hạ một giọt em cũng chưa từng được nếm qua. Vậy mà, họ lại có quyền bảo "chết đi" với em.
Tôi thương em, ắt hẳn em phải bất lực lắm mới nói ra những lời thế kia. Ắt hẳn cơ thể em gần như đang bị xé toạc trong cái xã hội tồn đọng những kẻ thích xâu xé như vậy. Rồi sẽ ổn thôi em, không phải ngày mai, thì là ngày kia. Không phải ngày kia, chắc chắn là sau này.
Tôi chỉ muốn nói với em “Chị cũng từng như vậy”. Nhưng thôi, vết sẹo của tôi đã lành từ lâu, tôi không thể đưa em xem vết sẹo ấy và bắt vết thương hiện tại của em phải lành hệt như vậy. Những tổn thương của tôi qua rồi, giờ đây tôi lắng nghe em, tôi sẽ không lấy quá khứ của chính mình để xoa dịu em, tôi muốn trải nghiệm của em chân thực, để sau này nhìn lại em sẽ thấy bản thân đã tự mình vực dậy như thế nào.
Tôi muốn em cảm nhận được tình “thương” của một người chị, chứ không phải sự “thương hại” của một người dưng. Tôi không đem quá khứ của mình vào câu chuyện hiện tại của em, vì tôi thương em. Đơn thuần vậy thôi.
Tôi cũng muốn em tin rằng, tôi luôn ở đây. Khi em vấp ngã, tôi chắc chắn không đỡ em dậy, mà kiên nhẫn chờ đợi đến khi nào em tự mình đứng dậy được thì thôi. Để sau này khi không còn tôi nữa, em vẫn sẽ biết phải làm gì khi vấp ngã. Vấp ngã đủ nhiều thì mỗi lần đứng dậy sẽ đủ nhanh. Rồi cũng đến một thời điểm nào đó, phản xạ đủ nhanh, khi em biết mình sắp ngã, em vẫn tự trụ trên đôi chân của chính mình. Đến cuối cùng, em sẽ không để mình phải vấp ngã thêm lần nào nữa. Thật sự sau này của em sẽ như thế đấy, nhưng trước tiên hãy kiên nhẫn. Đừng ngại những lần vấp ngã mà dừng chân, đừng ngại những vết thương mà ngồi lì một chỗ, đừng vì cuộc đời xô đẩy mà nghĩ rằng mình yếu đuối.
Chiều lòng người khác để đổi lấy sự an toàn cho chính bản thân là điều dại dột nhất trong số những điều dại dột. Thế giới này, hơn bảy tỷ người, số người vừa lòng với em chỉ đếm trên đầu ngón tay, hoặc thậm chí là không có. Không ai thật sự yêu bản thân ngoài chính mình đâu em.
Vậy nên đừng cố trở thành một bộ mặt khác hoàn toàn chỉ để vừa lòng thiên hạ. Cuộc sống ngoài kia, đất thì chật, người thì đông, chẳng lẽ trên từng bước đi không có nổi một bước nào em được làm chính mình? Tôi chỉ mong em đừng mang vác cho mình quá nhiều chiếc mặt nạ, để rồi khi tháo ra lại nhòe đi chính khuôn mặt của mình.
Cuộc đời bất công, em nhỉ? Nhưng cũng vừa đủ tử tế vì đã không ngăn cấm ta tạo nên công bằng cho chính mình. Tạo hoá ban cho con người nhiều thứ, ưu điểm có, khuyết điểm có, thế nên chưa ai trong chúng ta thật sự là một cá thể hoàn hảo.
Tôi, em, mọi người đều thiếu sót. Chúng ta đẹp từ những thiếu sót và vươn mình cũng từ những thiếu sót. Giống việc, một hàm răng đẹp hay xấu không quyết định nụ cười của em trông như thế nào. Vậy nên cười lên đi, nụ cười đẹp là nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng. Nụ cười của người lương thiện rồi sẽ sớm được một người lương thiện khác nhìn ra thôi. Tôi biết, mắt em tật bẩm sinh. Nhưng đừng tự ti nữa em nhé! Hãy tự hào vì hôm nay còn nhìn thấy được ánh sáng. Dùng đôi mắt của em làm đôi mắt cho người khác. Thay những người kém may mắn ngắm nhìn cuộc đời, đó là một trọng trách lớn em à!
Hôm nay, em nhận ra mình không phù hợp với việc học cũng không đồng nghĩa với việc em là một kẻ ngốc nghếch. Nhiều thứ ngoài kia chờ cô bé của tôi thoát ra khỏi vỏ bọc và khám phá. Mười tám năm đèn sách đôi khi không đổi lại những chuyến hành trình và những lần trải nghiệm em à.
Không cần tỏ ra yếu đuối, cũng chẳng cần thể hiện rằng mình mạnh mẽ, cứ là chính mình. Người đã muốn bảo vệ em, sẽ tìm mọi lý do, mọi cách để bảo vệ. Người đã không thích em, thì dù cho em khóc lóc đến sưng cả mắt, họ cũng chả ngần ngại gắn cho em cái mác “nước mắt cá sấu” đâu.
Đến cuối đời, nhiều người đến đám tang của em rồi rơi những giọt nước mắt màu đen, em sẽ muốn chứng kiến những điều như vậy sao? Thay vì trông chờ vào những kẻ không thật lòng, hãy tìm và tin một người, đó cũng có thể là người duy nhất đến đám tang em, một người toàn tâm toàn ý nhất, vì mất em mà rơi những giọt nước mắt tinh khiết. Đời này, tìm được một người như vậy còn khó hơn cả kim cương, vì ngay cả ta còn không thể rơi những giọt nước mắt tinh khiết cho chính bản thân mình.
Đừng kiếm tìm sự ấm áp đến từ một nơi em biết vốn dĩ là lạnh lẽo. Đừng kiếm tìm một cây cỏ bốn lá mà hãy tự tạo may mắn cho chính mình. Cô bé của tôi hệt một cây xương rồng vậy, em sinh ra ở vùng đất khắc nghiệt không phải để chịu đựng những khổ sở, mà đó vốn dĩ là nơi sự "kiên cường" của em thuộc về.
Một bông hoa tàn không phải để chết đi, mà đang đợi cơn gió đủ lớn đưa những hạt phấn của nó đi đến những chuyến hành trình thuộc về mình. Sau này cô gái của tôi cũng vậy, khi lòng em tưởng chừng đang nặng trĩu nhất, trái tim như sắp vỡ vụn thành nhiều mảnh, sẽ có người đến, nắm tay, dìu dắt em và cả hai sẽ cùng nhau bắt đầu chuyến hành trình. Nhưng trước tiên hãy giữ bản thân mình, rồi cuộc đời sẽ thay em giữ những người xứng đáng và phù hợp.
Bao nhiêu người đến đám tang mình thật sự không quan trọng đến vậy. Quan trọng là em đã dành một đời để sống cho chính mình.
Khóc nhiều lên nhưng nhớ uống đủ nước. Trải nghiệm đau đớn nhưng đừng quên chính mình. Đừng cố chạy hết mình để rồi kiệt sức, chậm rãi thôi em để một chuyến hành trình được trọn vẹn và ý nghĩa. Cảm ơn em, cô bé hiểu chuyện của tôi.
© Bạch Mai - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Tầm quan trọng của sự nhất quán khi dạy con Thứ Sáu, 01/03/2024, 14:00
- KỸ NĂNG SỐNG LIÊN QUAN ĐẾN SỨC KHỎE SINH SẢN/SỨC KHỎE TÌNH DỤC CỦA VỊ THÀNH NIÊN VÀ THANH NIÊN Thứ Sáu, 12/01/2024, 00:00
- Vì sao người ta theo đuổi “đa sự nghiệp”? Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Vì sao bạn muốn nghỉ việc nhưng lại chần chừ? Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Hiring freeze - Khi tạm dừng là việc cần làm để tồn tại Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Mình đứng lên từ cú sốc bị xem thường vì làm nhiều nghề Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Cần lời khuyên về sự nghiệp? Hãy thử tìm đến những career influencer Thứ Tư, 08/03/2023, 00:00
- Overeducated: Khi bằng cấp bị “rớt giá” Thứ Tư, 08/03/2023, 00:00
- Hãy cư xử như một senior nếu muốn trở thành một senior Thứ Sáu, 24/02/2023, 14:07
- Beyoncé: Cần cù bù vào tài năng Thứ Ba, 24/01/2023, 00:00
Các tin khác
- Trưởng thành thật cô đơn Thứ Ba, 27/09/2022, 00:00
- Là một người trưởng thành có mệt không? Thứ Tư, 21/09/2022, 00:00
- 7 cách giúp bạn dễ dàng đối phó với sự thay đổi Thứ Ba, 20/09/2022, 00:00
- Những chênh vênh 25 thật hạnh phúc vì luôn có ba mẹ Thứ Ba, 20/09/2022, 00:00
- Mai đẹt-ti-ni là gì mà ai cũng cất công tìm kiếm? Thứ Sáu, 16/09/2022, 00:00
- Tự do là khi ta từ bỏ Thứ Tư, 14/09/2022, 00:00
- Hãy mạnh dạn nói ra nếu bạn thích một người Thứ Tư, 14/09/2022, 00:00
- Điều gì xảy ra với não bộ khi ta thầm thương trộm nhớ crush Thứ Ba, 13/09/2022, 00:00
- Có tình bạn nào dài mãi ? Thứ Tư, 07/09/2022, 00:00
- 6 cách đơn giản để đối phó với cơn giận của người khác Thứ Ba, 06/09/2022, 00:00
- Ta đến với cuộc đời không phải để bất hạnh Thứ Ba, 06/09/2022, 00:00
- "Hiệu ứng boomerang trong tình yêu" - Tâm lý đằng sau những mối quan hệ chia tay - quay lại không hồi kết Thứ Ba, 06/09/2022, 00:00