Nếu có một điều ước, em sẽ ước gì? Thứ Tư, 15/06/2022, 00:00
Thời điểm ấy, tôi tạm rời phố để về quê, rút bớt áp lực nơi phồn hoa. Bớt ánh đèn vàng, bớt ồn ào vội vã; tôi có thời gian để xây dựng lại tinh thần. Dần dà thì cũng có tốt lên, có vui vẻ hơn, bình tĩnh hơn.
Ở cái tuổi hai mấy, chưa đủ “già” để nhìn rõ cuộc đời này, mà cũng chả còn nhỏ gì để nấp dưới đôi cánh của phụ huynh. Độ này, người trẻ nào cũng sẽ có lúc thấy bản thân đang ngồi chênh vênh trên con thuyền nhỏ giữa màn đêm của đại dương. Đơn độc, chới với, mất phương hướng,…
Có một khoảng thời gian khá dài đêm nào tôi cũng mất ngủ, lắm lúc lại tự nhiên buồn buồn rồi tủi thân, cũng hay ngồi khóc một mình. Có quá nhiều lý do bám lấy, bản thân lúc đó đã quá mệt, đã gục ngã, tinh thần đã chạm đáy và… không một ai bên cạnh, cũng không muốn có ai bên cạnh vì không muốn ai trông thấy bộ dáng mình khi đó. Gọi là trưởng thành không biết đã đúng chưa, nhưng mà lớn lên thì bản thân càng ngày khép mình lại, lo nay lo mai, niềm tin giống như một xa xỉ phẩm.
Haizz…
Biết là ở tuổi đó, những va đập tâm lí đó là đương nhiên nhưng cũng rất khó khăn để vượt qua. Thời điểm ấy, tôi tạm rời phố để về quê, rút bớt áp lực nơi phồn hoa. Bớt ánh đèn vàng, bớt ồn ào vội vã; tôi có thời gian để xây dựng lại tinh thần. Dần dà thì cũng có tốt lên, có vui vẻ hơn, bình tĩnh hơn. Khi chuẩn bị đối đầu lại với thành phố hoa lệ thì bùng dịch, đành nán tìm một công việc tạm thời ở quê. Kể cũng tốt với một người hướng nội, chỉ là lâu lâu cảm thấy hơi đù người, hơi ngố một tý.
Mỗi ngày làm việc sáng chiều, tăng ca nhiều nhưng vẫn khá vui. Có cãi nhau, có áp lực, song vẫn vui vẻ, quen biết với nhiều người bạn. Từng ngày trôi đi không còn căng thẳng như trước.
Tôi có một chị đồng nghiệp hơn ba tuổi, nhưng tính cách lại luôn vui tươi, vô tư, tóm lại là giống một cô gái mới lớn hơn chính tôi. Hôm nào chị em cũng tám với nhau đủ thứ. Có một hôm, chị vô tình hỏi tôi một câu:
- Nếu bấy giờ có một điều ước em sẽ ước gì? Không được ước có nhiều điều ước.
Một ý nghĩ bất chợt vụt qua đầu. Cũng may khi đó mọi người đều phải đeo khẩu trang để phòng dịch nên chị không biết tôi bỗng dưng ngơ người, nụ cười cũng tắt mất. Thứ xuất hiện trong đầu tôi thế mà lại là muốn bản thân biến mất đi, không tồn tại nữa.
- Hả? Ước gì? Không được suy nghĩ lâu.
Chị hối tôi.
Rất lâu rồi tôi không còn thức quá khuya, không còn hay buồn, cũng thường xuyên ra ngoài chơi với bạn bè giải tỏa tâm trạng. Hóa ra bản thân đã quen với sự mệt mỏi, quen với việc để những tiêu cực ở trong mình nên không nhận ra nó vẫn ở đó vì làm việc cả ngày, về nhà thì chân tay rã rời, mệt mỏi đi ngủ không ít để ý xem hôm nay thấy thế nào. Nhưng mà câu hỏi thì vẫn phải trả lời, tôi nói với chị:
- Cái này không nói được, là bí mật.
Nháy mắt với chị một cái, chị tưởng là tôi nghĩ mấy cái trò người lớn hay chuyện yêu đương gì đây nên cũng không gặng hỏi. Chị bỏ khẩu trang ra nói tiếp sau đó:
- Còn chị thì ước tự nhiên có cọc tiền trên trời rơi xuống. Chị sẽ mua một ngôi nhà mảnh đất trên đồi. Không phải đi làm, hàng ngày ra trồng ít hoa, ít rau để ăn. Rồi để tiền đi từ thiện này. À ước rơi nhiều một tý để nuôi cả em luôn…
Chị vừa nói vừa cười. Lúc ấy tôi mới biết “một cô gái khi chưa trải qua bất kỳ tổn thương nào, trông hồn nhiên biết bao, chỉ nhìn cô ấy cười thôi cũng muốn che chở” mà người ta hay nói là như thế nào. Không biết chị đã trải qua tổn thương nào hay chưa nhưng mà nhìn chị cười thật sự vô tư, hồn nhiên như một đứa trẻ. Có hơi ghen tỵ một chút, tôi cũng nhận ra là chị ấy lại quý mình đến thế. Chỉ là một phần trong điều ước vu vơ cũng đủ khiến tôi vui như được cho kẹo và quên ngay đi cái điều ước đáng sợ trước đó. Nói một hồi hai chị em lại đổi chủ đề.
Về đến nhà, nhớ lại cái ước mơ đầy mộng mơ vẫn khiến tôi rất vui. Tính ra bản thân đã cứng cỏi hơn, không sụt xuống cái hố giam tinh thần kia nữa. Cũng có thể tự tìm thấy điểm vui giữa một mớ lộn xộn.
Thực sự cảm ơn chính mính đã tốt hơn một chút!
Theo Blogradio.vn.
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Tầm quan trọng của sự nhất quán khi dạy con Thứ Sáu, 01/03/2024, 14:00
- KỸ NĂNG SỐNG LIÊN QUAN ĐẾN SỨC KHỎE SINH SẢN/SỨC KHỎE TÌNH DỤC CỦA VỊ THÀNH NIÊN VÀ THANH NIÊN Thứ Sáu, 12/01/2024, 00:00
- Vì sao người ta theo đuổi “đa sự nghiệp”? Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Vì sao bạn muốn nghỉ việc nhưng lại chần chừ? Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Hiring freeze - Khi tạm dừng là việc cần làm để tồn tại Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Mình đứng lên từ cú sốc bị xem thường vì làm nhiều nghề Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Cần lời khuyên về sự nghiệp? Hãy thử tìm đến những career influencer Thứ Tư, 08/03/2023, 00:00
- Overeducated: Khi bằng cấp bị “rớt giá” Thứ Tư, 08/03/2023, 00:00
- Hãy cư xử như một senior nếu muốn trở thành một senior Thứ Sáu, 24/02/2023, 14:07
- Beyoncé: Cần cù bù vào tài năng Thứ Ba, 24/01/2023, 00:00
Các tin khác
- 4 hiểu lầm gen Z thường gặp phải ở nơi làm việc Thứ Sáu, 10/06/2022, 00:00
- Ở đây có một kẻ ngốc xin người khác làm tổn thương mình Thứ Sáu, 10/06/2022, 00:00
- Có nỗi buồn nào bằng cô đơn trong chính cuộc tình. Thứ Tư, 08/06/2022, 00:00
- Tôi, tách cà phê ít sữa và em Thứ Ba, 31/05/2022, 00:00
- Bắt đầu từ một kết thúc Thứ Tư, 11/05/2022, 00:00
- Trì hoãn giấc ngủ là gì? Trì hoãn việc ngủ có hại như thế nào? Thứ Sáu, 06/05/2022, 10:00
- Chẳng có thất bại nào là mãi mãi Thứ Tư, 27/04/2022, 00:00
- Những lợi ích bất ngờ của nước chanh Thứ Ba, 26/04/2022, 15:00
- Chúng ta đưa con đi khám ngay khi bị ho, ốm... nhưng có mấy ai sốt sắng luôn khi trẻ buồn bã, lo âu, chán nản hay chưa? Thứ Ba, 19/04/2022, 14:00
- Quá nhạy cảm là gì? Liệu bạn có phải 1 người quá nhạy cảm? Thứ Sáu, 15/04/2022, 10:00
- Tình yêu của những người trưởng thành thật khó Thứ Tư, 13/04/2022, 00:00
- Trầm cảm, suy nghĩ tự tử phổ biến ở học sinh trung học trong thời kỳ đại dịch Thứ Sáu, 08/04/2022, 09:00