Miền Trung ơi, thương lắm! Thứ Hai, 19/10/2020, 11:00

Tôi chưa bao giờ ngừng tự hào khi là một công dân Việt Nam, chưa bao giờ cảm thấy tình người ấm lên từng ngày như bây giờ khi đọc được những khoản tiền cứu trợ và thở nhẹ phào khi một ai đó được bình an trở về trong cơn lũ.
Cách đây không lâu tôi có tham gia một cuộc thi viết tản văn với chủ đề “Thương nhớ Miền Trung”. Khi đó tôi thật sự cạn ý tưởng và có mượn ý tưởng viết thay lời một người chị hiện đang sống tại Mỹ.
Những cảm xúc của một người con xa quê day dứt vô cùng. Với những đau đáu khi hướng về quê nhà. Tôi cứ nghĩ đó là những cảm xúc buồn và “đau” lắm rồi, cho đến khi được nhìn thấy thực tại “bão lũ” miền Trung ngay bây giờ, lúc này mới thấy thế nào là tận cùng của những nỗi đau, của sự bất lực.
Có biết bao bài viết về khúc ruột miền Trung và chỉ toàn những khắc nghiệt thời tiết, nắng thì cháy da bỏng thịt, lạnh thì thấu xương. Mưa thì lụt trắng, nào có được chút ưu ái nào đâu.
Người dân miền Trung cứ gồng mình lên chống chọi với thiên nhiên. Ám ảnh từng câu hát dài ngân mãi những nốt buồn “Miền Trung đất bồi phù sa, người miền Trung gian khó nhiều đời qua”.
Những ngày đầu tháng Mười khúc ruột Miền Trung gắn liền với những từ “mưa”, “bão”, “lũ lụt”. Những thiên tai đổ ào xuống không một chút do dự. Đất trời giận giữ và những người dân nghèo vô tội cứ ngày từng ngày chống chọi. Bão này chưa qua, lụt kia đã tới. Đà Nẵn, Quảng Nam, Huế, Quảng Trị-, Quảng Bình nhìn đâu cũng đục ngầu một vùng biển nước.
Hiện tại đang là giữa tháng Mười. Khi tôi viết những dòng này, là một sáng trời âm u. Đà nẵng nơi tôi đang sống, mưa vẫn rả rích.
Hai đêm qua, tôi cầm điện thoại và chỉ biết cập nhập tin tức với những dòng tin, nó khẩn thiết hơn bất cứ sự khẩn thiết nào. Chạy dọc sống lưng cảm giác nổi da gà, nhìn xuống cứ tưởng sóng nước vỗ dưới chân mình.
Tiếng kêu cứu trong đêm của người dân hai tỉnh Quảng Trị và Quảng Bình. Đó là sự bất lực, nước cứ dâng lên mãi không thôi. Mưa không có dấu hiệu dừng lại.
Trong đêm nên công tác cứu hộ càng khó khăn hơn bao giờ hết. Những hình ảnh chỉ là nước, là những mái nhà tàn cây bé nhỏ lóp ngóp trong mưa. Là người dân nhỏ bé giữa bạt ngàn nước, vẫy những cánh tay mong được cứu giữa trắng trời mưa gió.
Là những chiến sĩ mắc kẹt nơi biển dữ sóng dâng lên cuồn cuộn, tưởng như có thể nhấn chìm bất cứ lúc nào. Là người chồng chắp tay cầu xin sự nương nhẹ của đất trời để vợ con anh đừng ra đi. Là tiếng gọi tìm đồng đội nơi thủy điện Rào Trăng 3.
Tiếng khóc của người mẹ lạc giữa mưa rừng khi thấy thi thể con trong đất, trên người còn nguyên bộ quân phục có tên con. Và còn những chiến sĩ, ra đi nơi đầu rừng ngay trong đêm bởi thiên tai ập đến quá bất ngờ.
Tất cả những đau thương làm nên sự ám ảnh, ám ảnh đến mức bất kỳ một người con Việt Nam nào cũng có cảm giác hồi hộp lo sợ mỗi sáng thức dậy không biết liệu có còn đau thương nào trong đêm qua nữa hay không.
Cả nước lại hướng về rốn lũ Miền Trung. Sẻ chia từng chút một. Những chuyến hàng cứu trợ của những tấm lòng cứ gấp rút hướng về Miền Trung không kể ngày đêm. Thậm chí còn không quản cả hiểm nguy, sợ hãi, lúc đó họ chỉ nghĩ mong góp chút sức lực dù là bé nhỏ nhất cho những người dân miền Trung đang oằn mình chống chọi.
Tôi chưa bao giờ ngừng tự hào khi là một công dân Việt Nam, chưa bao giờ cảm thấy tình người ấm lên từng ngày như bây giờ khi đọc được những khoản tiền cứu trợ và thở nhẹ phào khi một ai đó được bình an trở về trong cơn lũ.
Người dân khắp mọi miền đất nước lại đưa cánh tay mình về phía miền Trung. Lại tự động viên nhau cố gắng, cố gắng để vượt qua. Và những người dân nước mình từ bao đời nay khắc nghiệt, vẫn kiên cường. Kiên cường đứng lên, chứ không bao giờ đầu hàng cả.
© Lê Thị Thùy Linh - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- 30 mẹo để giành được sự tôn trọng của người khác! Thứ Bẩy, 18/01/2025, 00:00
- Bạo lực tình dục có thể gây ảnh hưởng lâu dài đến sức khỏe Thứ Sáu, 10/01/2025, 00:00
- 20 Điểm Chung Của Những Người Có Mối Quan Hệ Tuyệt Vời Thứ Ba, 07/01/2025, 00:00
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
Các tin khác
- Ngày cha trở lại đời con Thứ Hai, 19/10/2020, 10:15
- Ngủ quên trong nắng Thứ Hai, 19/10/2020, 10:11
- Năm tháng ấy rồi sẽ trở thành kí ức đẹp của sau này Thứ Hai, 19/10/2020, 09:08
- Làm sao để phá vỡ bầu không khí ngại ngùng trong cuộc hẹn đầu tiên? Thứ Sáu, 16/10/2020, 10:00
- Có phải sai lầm của chúng ta khi để chính mình bị tổn thương? Thứ Sáu, 16/10/2020, 09:19
- Tuổi trẻ và những quyết định sai lầm Thứ Sáu, 16/10/2020, 09:00
- Em cười đâu có nghĩa em đang hạnh phúc Thứ Năm, 15/10/2020, 17:00
- Gió đông về Thứ Năm, 15/10/2020, 15:00
- Những người cô đơn ấy đến bao giờ mới mạnh mẽ bước ra? Thứ Tư, 14/10/2020, 17:40
- Hãy yêu bản thân nhiều nhất có thể Thứ Tư, 14/10/2020, 17:36
- Đông về chạm vào nỗi nhớ Thứ Tư, 14/10/2020, 16:17
- Chúng ta vẫn sẽ là tri kỉ, có được không? Thứ Tư, 14/10/2020, 16:00