Cứ sống là chính mình đi Thứ Hai, 13/01/2020, 19:22
Ảnh minh họa: Internet
Sự thành công hay vẻ đẹp của tôi mà mọi người đang nhìn thấy chỉ là vẻ hào nhoáng của một chiếc đồng hồ hoàng kim. Chiếc đồng hồ lộng lẫy và kiêu hãnh nhưng bên trong là sự vận hành không mệt mỏi của những bánh răng và dây cót, còn bên ngoài là những chiếc kim giờ, kim phút, kim giây đang chạy đua không ngừng nghỉ.
Tôi chỉ muốn làm một cô gái bình thường, không giỏi giang, không xinh đẹp, không giàu có, không đào hoa.
Tôi mong mình sẽ sống một cuộc đời bình dị, không vướng bận lo nghĩ, học vừa sức mình, làm công việc mình yêu thích, có một vài đứa bạn thân để tụ tập, có một gia đình nhỏ để yêu thương.
Tôi từng nghe rất nhiều câu:
“Bạn này giỏi nhỉ, lúc nào cũng đứng đầu lớp…”
“Cô bảo này, với học lực của em, không vào trường này thì phí lắm!”
“Chị là hình mẫu lý tưởng của em đấy. Em ngưỡng mộ chị..”
“Mày vừa xinh, vừa giỏi, nhiều người theo là phải rồi…”
“Con thi vào trường này… Con học thêm những ngoại ngữ này… Con cố gắng giành được suất học bổng... Bố mẹ tin con sẽ làm được!”
Có thể, với nhiều người, đây là những câu nói khen ngợi. Nhưng với tôi, những lời nói này ví như một chiếc thang máy, mỗi một câu đưa tôi lên một tầng độ cao, càng nhiều càng lên cao đến mất kiểm soát, càng lên cao càng khiến tôi hoảng hốt và khó thở.
Có thể, tôi may mắn hơn rất nhiều người, tôi nên hài lòng với những gì mình có nhưng, điều tôi mong ước không phải là đòi hỏi thêm, mà là bớt lại. Tôi ước giá như tất cả đều bớt đi một chút: học lực của tôi, khả năng của tôi và đặc biệt, là sự kỳ vọng của mọi người nơi tôi.
Sự thành công hay vẻ đẹp của tôi mà mọi người đang nhìn thấy chỉ là vẻ hào nhoáng của một chiếc đồng hồ hoàng kim. Chiếc đồng hồ lộng lẫy và kiêu hãnh nhưng bên trong là sự vận hành không mệt mỏi của những bánh răng và dây cót, còn bên ngoài là những chiếc kim giờ, kim phút, kim giây đang chạy đua không ngừng nghỉ. Tất cả chỉ vì chiếc đồng hồ ấy muốn chỉ đúng thời gian tiêu chuẩn, muốn đổ chuông đúng vào thời điểm mà mọi người kỳ vọng.
Tôi nhớ khi tôi thi đại học, điểm Văn của tôi không như kỳ vọng của tôi và cả cô giáo dạy Văn, mặc dù nó cũng không phải là thấp, và xét tổng điểm thì tôi vẫn đỗ nguyện vọng 1. Khi biết điểm, tôi đã buồn đến mức cảm thấy tuyệt vọng vì mình không thể làm gì, và tôi nhận ra nỗi buồn đó không phải do tôi giận bản thân đã làm không tốt, mà do tôi sợ phải báo điểm này cho cô giáo của tôi. Cô giáo dạy Văn của tôi rất hiền và yêu thương học sinh. Vì thế tôi càng sợ và xấu hổ, tôi sợ sẽ nghe cảm thấy nỗi thất vọng của cô, tôi xấu hổ vì mình đã được cô tin tưởng đến thế mà cuối cùng lại gửi lại cô một kết quả như vậy.
Tôi còn nhớ mẹ tôi đã từng nói ước mơ làm họa sỹ của tôi là viển vông, không thực tế. Mẹ bảo tôi không được đăng ký vào trường Kiến trúc, đó chỉ là suy nghĩ nông nổi nhất thời mà thôi, sau này tôi sẽ hối hận. Và thế là tôi im lặng, tôi không xin xỏ gì nữa, tôi buông xuôi, nghe lời để mẹ và bố đăng ký cho tôi những nguyện vọng vào các trường đại học mà họ mong muốn.
Có người cũng từng khuyên tôi đừng quá lo lắng vì suy nghĩ của người khác nhưng điều ấy dễ để nói ra, còn để thực hiện được lại chẳng đơn giản đến thế. Bởi vì những người đặt kỳ vọng nơi tôi là những người yêu thương và quan tâm tôi nhất, đó là ông bà tôi, bố mẹ tôi, thầy cô giáo tôi, bạn bè tôi… Do đó, tôi càng cảm thấy mình cần cố gắng để không phụ lòng họ, không làm họ buồn hay thất vọng vì tôi. Tôi luôn nghĩ như vậy và cứ tiếp tục gắng sức học, tiếp tục hoàn thiện mình để đi du học và sau này có một công việc lương cao ngất ngưởng. Sau mỗi thất bại, tôi lại cố gắng gấp ba, gấp bốn lần để đạt được điều đã đặt ra và luôn tự nhủ “phải hơn nữa, phải cố hơn nữa!”…
Cho đến giờ, tôi lại tự hỏi:
“Những thành tựu tôi đạt được có còn làm tôi hạnh phúc?”
“Tôi đang làm gì thế này?
“Bao giờ tôi sẽ được dừng lại?”
Tôi cảm thấy mình đang vận hành cuộc sống như một cỗ máy. Tôi tiếp tục chạy trên con đường mọi người đã vạch ra cho tôi. Tôi không còn cảm thấy vui như hồi nhỏ vẽ tranh công chúa đầy những quyển vở nữa. Tôi không còn học Tiếng Anh vì cảm thấy hào hứng nữa. Mọi thứ như đang gò ép tôi, bắt buộc tôi, ép tôi vào một chiếc khuôn vuông vức. Có ai hiểu rằng, chiếc đồng hồ rồi sẽ có lúc bị cạn pin không?
Vì thế tôi mới ước giá như tôi chỉ là một cô gái bình thường, không nổi trội, không có gì đặc biệt. Giá như tôi được học vừa với sức của mình, học vì tôi thích thú, kết quả thế nào không quá quan trọng. Giá như cứ để tôi tự tìm lấy một công việc, lương thấp cũng được, không bằng người khác cũng được, miễn là mỗi khi tôi làm việc, tôi thấy mình tràn đầy niềm vui và hứng khởi. Có thể nếu như vậy, mọi người sẽ không có gì để đặt niềm tin nơi tôi, có thể tôi sẽ làm ít người phải thất vọng vì tôi hơn.
Tôi luôn hâm mộ những người có đam mê, hoài bão và dám đấu tranh vì nó. Tôi ước gì mình có dũng cảm như vậy, quyết tâm như vậy, để có một lối thoát, để không phải đến bây giờ vẫn sống trơ trọi và vô định giữa cuộc đời như thế này…
© Thẩn Thơ - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- QUÁ TRÌNH HÌNH THÀNH TÊN GỌI TEENAGER (TRẺ VỊ THÀNH NIÊN) Ở MỸ Thứ Sáu, 22/11/2024, 00:00
- Tìm hiểu về Ngày Lễ Độc thân? Thứ Hai, 11/11/2024, 00:00
- Thế hệ Alpha có khiến mọi người lo lắng? Thứ Tư, 10/07/2024, 00:00
- Sách giáo dục giới tính của Thụy Điển tại Hàn Quốc bị cấm rồi lại được dỡ bỏ Chủ Nhật, 07/07/2024, 00:00
- Nhà từ thiện tỷ phú Melinda French Gates: vượt ra ngoài cuộc hôn nhân trước đây của bà với Bill Gates Thứ Hai, 01/07/2024, 00:00
- Giáo sĩ người Mỹ gốc Hàn gợi ý văn hóa Shabbat giải quyết tỷ lệ sinh thấp ở Hàn Quốc Thứ Bẩy, 29/06/2024, 00:00
- Ngày gia đình Việt Nam 2024 Thứ Bẩy, 22/06/2024, 00:00
- Robot tình dục thế hệ tiếp theo được hỗ trợ bởi AI của Trung Quốc sẽ lên kệ Thứ Sáu, 21/06/2024, 00:00
- Chính phủ Tokyo đang tung ra ứng dụng hẹn hò để cải thiện tỷ lệ sinh Thứ Tư, 19/06/2024, 00:00
- Thái Lan: Hạ viện thông qua luật hôn nhân đồng giới Thứ Ba, 18/06/2024, 23:00
Các tin khác
- Xa anh mùa nào cũng là mùa đông Thứ Năm, 09/01/2020, 18:24
- Có một tình bạn trên mạng xã hội Thứ Năm, 09/01/2020, 14:08
- Hẹn gặp em trên lối nhỏ vào tim anh Thứ Tư, 08/01/2020, 18:28
- Tâm sự cùng người lạ Thứ Tư, 08/01/2020, 09:32
- Giang mai bẩm sinh và cách điều trị Thứ Ba, 07/01/2020, 18:00
- Hiểu và quản lý cảm xúc bản thân Thứ Ba, 07/01/2020, 14:58
- Durex triển khai chiến dịch kêu gọi giới trẻ đẩy lùi HIV/AIDS Thứ Năm, 02/01/2020, 20:00
- Hết mưa rồi trời sẽ tạnh phải không anh? Thứ Năm, 02/01/2020, 16:00
- Mong ngày được về bên mẹ Thứ Hai, 30/12/2019, 18:16
- Chút tâm tư những ngày cuối năm Thứ Hai, 30/12/2019, 10:00
- 'Đừng trách Hà Lan vì là con gái tôi cũng sẽ không bao giờ yêu Ngạn' Thứ Sáu, 27/12/2019, 10:17
- Bảo vệ làn da trước ô nhiễm môi trường Thứ Tư, 25/12/2019, 20:00