Tâm sự cùng người lạ Thứ Tư, 08/01/2020, 09:32
Ảnh minh họa: Internet
Lớn lên, ít ra thì cũng tầm cái tuổi này của tôi, con người ta mới thấy được cái thú vui khi ngồi cafe cuối tuần ở một quán vắng nào đó, vắng theo cái nghĩa có đôi ba người ngồi, vài mươi phút lại có ít tiếng động nhỏ khuấy đều vào trong tĩnh lặng, thỉnh thoảng là tiếng chạm ly, hay như tiếng chặc lưỡi lúc nảy chẳng hạn.
Sau khi đảo ba vòng lớn, bốn vòng nhỏ, qua năm ngã tư và sáu khu phố, cuối cùng tôi cũng đến ở góc ngã tư cuối cùng. Nơi đó lúp xúp những chùm rễ cây đa già đang phủ mình trên mảng tôn cũ, tôi thấy ông đang khom lưng lúi húi như đang tìm một vật gì đó trong hộc bàn gỗ. Thấy mấy chú ba gác già, xe ôm hay gọi ông là ông Bảy. Sau vài lần ngồi quán và bắt chuyện, tôi được biết ông tên Đời, những lần sau đó, tôi quen miệng gọi ông là Bảy Đời. Mà nếu chia cuộc đời ông làm bảy phần theo tên tôi gọi, có lẽ ông đang ở đoạn cuối cùng. Vì da ông nhăn nheo, tóc ông bạc hết mười phần, cả hai mắt đều mờ cả, một thứ mờ đục của thời gian và tuổi tác mà dù bạn có cố nhìn thấu cũng không thể. Tôi bị ấn tượng bởi cái giọng trầm ấm của ông, như thể khi bạn nghe ông nói, có một thứ gì đó chắc chắn, chậm rãi chạm vào và phá tan những nghi ngờ, vốn có khi ta trò chuyện với một người lạ như ông.
Kéo vội chiếc ghế lùn ngồi xuống, tôi giơ tay gọi ông:
- Ông ơi, cho cháu một ly cafe như mấy lần trước nhé!
Theo cái gật đầu ra hiệu của ông, tôi khoanh tay chỉnh thế ngồi chờ. Hôm nay chủ nhật mà quán vắng vẻ quá, có thể vì cuối năm nên người ta bận rộn hơn chăng? Trước tủ cafe của ông, có một chú đứng tuổi đeo kính đang chăm chú đọc báo, lâu lâu lại chặc lưỡi gật gù như thể trên trang giấy mỏng kia có thứ nhạc điệu hay ho nào đó mà chỉ có thể nghe được bằng mắt. Lớn lên, ít ra thì cũng tầm cái tuổi này của tôi, con người ta mới thấy được cái thú vui khi ngồi cafe cuối tuần ở một quán vắng nào đó, vắng theo cái nghĩa có đôi ba người ngồi, vài mươi phút lại có ít tiếng động nhỏ khuấy đều vào trong tĩnh lặng, thỉnh thoảng là tiếng chạm ly, hay như tiếng chặc lưỡi lúc nảy chẳng hạn.
Chừng năm phút, ông Bảy Đời mang ra cho tôi ly cafe đen đá, ly của tôi đặc biệt vì là đen đá không đường. Có thể là thói quen, tôi để ý thấy mỗi lần ông đem nước ra cho khách đều kèm theo một câu hỏi, gọi đó là một lời mời cũng được:
- Thuốc không cậu?
Tôi lắc đầu cười với ông, mấy lần trước ông cũng đều hỏi và tôi cũng đều từ chối. Tôi biết ông đã quen mặt, nhưng có những thứ trong sinh hoạt hằng ngày, nó đã thành thói quen và dù muốn dù không, bất giác ta cứ lặp đi lặp lại nó hàng chục lần dù biết trước kết quả không bao giờ thay đổi.
Ông quay lại vào trong, vẫn lùng sục vật gì đó ở góc tủ. Tôi có thể ước chừng, nó không thể nào đủ rộng để một người tốn gần mười lăm phút mà chưa thấy hết được những vật ở trong, chỉ trừ chiếc tủ trong ngăn bàn học của Nobita mà tôi hay đọc thời bé. Và chắc chắn ông không phải là Nobita , ông là ông Bảy Đời. Dẫu không biết cuộc đời ông đã đánh mất bao nhiêu điều quí giá, nhưng tôi có thể khẳng định thứ mà ông tìm kiếm rất quan trọng. Ông không "vò đầu bứt tóc" hay "mồ hôi, mồ kê nhễ nhại" như kiểu thường thấy, vẻ lo lắng của ông được bộc lộ bằng sự im lặng trầm ngâm trông nhiều phút. Ông cứ thẩn thờ đứng nhìn chiếc hộc tủ kia, dù ai cũng biết nó sẽ chẳng bao giờ trả lời ông.
Lần này, tôi chủ động bắt chuyện:
- Ông đang tìm vật gì à?
Những đường gân xanh hơi run, chạy dài từ thái dương xuống cổ, tôi biết ông có nghe.Ông chỉ liếm môi, mắt hơi nhíu lại. Quán cafe vẫn im lặng. Ly cafe của tôi đã vơi đi nhiều...
Bên kia đường, một chị bán xôi đang cắp trên vai chiếc đòn gánh, một tay dắt đứa con nhỏ. Tôi đặt tiền lên chiếc bàn con, chuẩn bị đứng dậy ra về. Thình lình một bàn tay to lớn đặt lên vai, nhấn tôi trở lại chiếc ghế còn đang ấm.
- Ông xin lỗi, lúc nảy bận tìm nó quá nên không trả lời cháu.
Vừa nói, ông vừa chìa ra trước mặt tôi một tấm hình cũ. Đó là một cặp vợ chồng độ chừng ba mươi, người chồng đang âu yếm nhìn về phía vợ mình, một tay nắm chặt tay của bà. Tuy là hình trắng đen và phủ bụi thời gian, tôi vẫn nhận ra đó là ông Bảy Đời lúc trẻ.
- Sao ông không giữ nó kĩ mà lại bỏ vào chiếc tủ kia?
Ông không trả lời ngay, nhìn vào tấm hình cũ, ông chậm rãi:
- Hai mươi năm trước bà ấy cùng ông mua khoảng đất này, mở quán cafe, lúc đấy ngày nào cũng đông khách. Mười năm trước, bà bỏ ông mà đi..
Nét mặt đó, bình thản và an nhiên lạ thường. Khi ta kể về những điều đã qua, ta hay hoài niệm chúng bằng nỗi buồn trong ánh mắt. Với ông, đó không còn là nỗi buồn nữa, cũng chẳng phải niềm vui đơn thuần. Giọng ông tiếp tục:
- Ông đâu có buồn khi mất tấm hình này, ông chỉ sợ mình không giữ được lời hứa với bà thôi...
- Lời hứa gì ạ?
- Sống tiếp phần còn lại của bà, tiếp tục cùng bà bán cafe cho khách, ông sợ mất nó, ông không còn động lực để duy trì quán nữa...
- Nhưng sao hôm nay ông lại nói với cháu ạ?
Vốn thường ngày ông ít khi chịu nói, chỉ là những câu chuyện xã giao không đầu không đuôi. Thế nên tôi thấy lạ.
- Cháu à, thỉnh thoảng mình cần nói ra một điều gì đó cho nhẹ lòng. Nói với người quen thì ngại, mà nói với người lạ thì không hay. Cháu, ta không quen, nhưng cũng chẳng lạ... Ta sợ không nói, ngày mai không còn được nói cho ai nghe nữa...
Tôi định nói gì đó để an ủi ông, nhưng lại gằn giữ nó lại trong lòng: "Ông đâu có mất bà, ông chỉ đang đợi được về bên bà thôi, phải không?"
Vu Lam - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- QUÁ TRÌNH HÌNH THÀNH TÊN GỌI TEENAGER (TRẺ VỊ THÀNH NIÊN) Ở MỸ Thứ Sáu, 22/11/2024, 00:00
- Tìm hiểu về Ngày Lễ Độc thân? Thứ Hai, 11/11/2024, 00:00
- Thế hệ Alpha có khiến mọi người lo lắng? Thứ Tư, 10/07/2024, 00:00
- Sách giáo dục giới tính của Thụy Điển tại Hàn Quốc bị cấm rồi lại được dỡ bỏ Chủ Nhật, 07/07/2024, 00:00
- Nhà từ thiện tỷ phú Melinda French Gates: vượt ra ngoài cuộc hôn nhân trước đây của bà với Bill Gates Thứ Hai, 01/07/2024, 00:00
- Giáo sĩ người Mỹ gốc Hàn gợi ý văn hóa Shabbat giải quyết tỷ lệ sinh thấp ở Hàn Quốc Thứ Bẩy, 29/06/2024, 00:00
- Ngày gia đình Việt Nam 2024 Thứ Bẩy, 22/06/2024, 00:00
- Robot tình dục thế hệ tiếp theo được hỗ trợ bởi AI của Trung Quốc sẽ lên kệ Thứ Sáu, 21/06/2024, 00:00
- Chính phủ Tokyo đang tung ra ứng dụng hẹn hò để cải thiện tỷ lệ sinh Thứ Tư, 19/06/2024, 00:00
- Thái Lan: Hạ viện thông qua luật hôn nhân đồng giới Thứ Ba, 18/06/2024, 23:00
Các tin khác
- Giang mai bẩm sinh và cách điều trị Thứ Ba, 07/01/2020, 18:00
- Hiểu và quản lý cảm xúc bản thân Thứ Ba, 07/01/2020, 14:58
- Durex triển khai chiến dịch kêu gọi giới trẻ đẩy lùi HIV/AIDS Thứ Năm, 02/01/2020, 20:00
- Hết mưa rồi trời sẽ tạnh phải không anh? Thứ Năm, 02/01/2020, 16:00
- Mong ngày được về bên mẹ Thứ Hai, 30/12/2019, 18:16
- Chút tâm tư những ngày cuối năm Thứ Hai, 30/12/2019, 10:00
- 'Đừng trách Hà Lan vì là con gái tôi cũng sẽ không bao giờ yêu Ngạn' Thứ Sáu, 27/12/2019, 10:17
- Bảo vệ làn da trước ô nhiễm môi trường Thứ Tư, 25/12/2019, 20:00
- Cách chọn thịt bò ngon, chuẩn Thứ Tư, 25/12/2019, 18:00
- Chia tay nhưng không nỡ quên người Thứ Hai, 23/12/2019, 18:18
- Ngày cuối năm, ai còn nhắn nhủ điều gì? Thứ Hai, 23/12/2019, 11:00
- NHỮNG SAI LẦM KHI TÁN GÁI KHIẾN BẠN BỊ GHÉT THÊM Thứ Hai, 23/12/2019, 10:25