Lá thư chưa gửi Thứ Tư, 17/05/2006, 08:23
Chị Huệ và con (ảnh minh hoạ)
Ngày mai là ngày con gái mẹ tròn 1 tuổi. Khác với những đứa trẻ bằng tuổi khác, con không có cái dáng vẻ của một đứa bé mũm mĩm, bụ bẫm đáng yêu; ngay từ những ngày đầu đời, con của mẹ đã phải chịu những sự đối xử khác biệt với những đứa trẻ khác, mặc dù… con vô tội…
Cách đây đúng một năm, cũng cái tối tháng Tư trời oi oi nồng nồng như thế này, khi những hạt mưa cuối cùng của những cơn mưa đầu hạ đang tí tách rỏ trên mái hiên nhà, cũng là khi con gái yêu của mẹ đang giẫy đạp và đòi được chui ra khỏi bụng mẹ để đến với cuộc đời bên ngoài đầy sôi động, cái ngày mà mẹ hằng mong ngóng hơn chín tháng trời ấy cũng đã đến, ba con cuống quýt trong tư thế của ông bố trẻ, còn mẹ thì vừa đau, vừa lo sợ, vừa trông ngóng sớm được nhìn tận mắt đứa con mà bấy lâu mẹ tưởng tượng.
TSBT: Trong khi trên thế giới, các tiến bộ trong việc phòng và điều trị nhiễm HIV, đặc biệt là phòng lây nhiễm từ mẹ sang con khi mang thai đã có những tiến bộ đáng kinh ngạc, giúp cho nhiều cặp vợ chồng nhiễm HIV vẫn có được niềm hạnh phúc vô bờ bến khi sinh con, thì ở Việt Nam, việc mang thai và có con với nhiều người nhiễm vẫn là một sự lo sợ và dằn vặt khôn nguôi. Đặc biệt, sự thiếu hiểu biết về nguy cơ lây nhiễm đã khiến cho nhiều người bố, người mẹ nhiễm bị tước đi cái quyền được làm cha, làm mẹ của mình. Đọc “Lá thư chưa gửi” của tác giả Yến Nhi, chúng tôi thật sự xót xa. Chúng tôi cứ thầm ước giá như những người nhân viên y tế có nhiều kiến thức hơn và đối xử với người mẹ một cách nhân bản hơn, giá như cặp vợ chồng trong thư và gia đình được tư vấn để chuẩn bị tốt hơn tâm lý cho việc sinh con, giá như… thì chắc người mẹ dù nhiễm HIV vẫn có thể hưởng trọn vẹn niềm vui khi sinh con như bao bà mẹ khác trên thế giới, và với niềm vui ấy, người mẹ sẽ muốn và có thể sống được lâu hơn, để thấy được sự trưởng thành của con gái của mình và biết rằng cô sẽ hạnh phúc.
Hãy nhớ: Nhiễm HIV không phải là tội lỗi mà tội lỗi chính là sự phân biệt đối xử của cộng đồng, của gia đình và của nhân viên y tế với những người nhiễm HIV. |
Đến giờ nghĩ lại cảm giác của ngày ấy mẹ còn thấy run… Mẹ từ ngập ngừng đến sửng sốt không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình khi đứng co người vì đau trước thái độ kì lạ của bà bác sĩ đỡ đẻ. Bà bắt mẹ đứng trong khi những cơn đau đẻ đang giằng xé, khi thấy mẹ đứng hoài trong sự đau đớn. Có lẽ bà ấy cũng động lòng mà chỉ mẹ ra ghế băng ngồi chờ. Nhưng trước khi ngồi, cái bà bác sĩ mà mẹ không biết mặt vì còn đang bưng kín cả mặt bằng hai lần khẩu trang, và đôi tay cũng được nai nịt gọn gàng bởi đôi găng tay trắng, còn kịp dặn mẹ nhớ lấy giấy mà kê trước khi ngồi vào ghế. Mẹ không hiểu gì cả, và cũng chẳng kịp nghĩ ngợi gì, chỉ thấy lo lắng và đau đớn vô cùng. Mẹ còn nhớ đến khi mẹ được vào phòng đẻ, một cái phòng riêng trống không và hai cô y tá cũng được bưng kín mặt và tay bằng hai lần bảo hộ. Mẹ còn nhớ lắm cái thái độ nửa như ghê tởm, như bắt buộc họ phải đỡ con ra cho mẹ qua ánh mắt nhìn lạnh lùng băng giá có cả phần khinh miệt nữa… Mẹ thiếp đi trong sự đau đớn và trong nỗi khó hiểu gần như tuyệt vọng về những người y bác sĩ đang đỡ đẻ cho mẹ. Thậm chí lúc đó mẹ đã có ý hối hận khi mang thai, và hối hận hơn khi đặt lòng tin vào những y bác sĩ mà mẹ chưa bao giờ có dịp tiếp cận này…
Chỉ khi sinh con ra mẹ mới biết mình bị nhiễm căn bệnh ác nghiệt đó. Đau đớn hơn, mẹ bị lây bệnh từ ba con. Thế là cả bố và mẹ đang mang trong mình căn bệnh thế kỉ. Niềm vui có con ngắn chẳng tày gang, thì nỗi đau đớn vì mắc bệnh đã lan tràn và làm mẹ không gượng dậy được. Mẹ chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần. Cứ nghĩ đến con mẹ lại khóc. Mẹ đâu ngờ bất hạnh đổ lên đầu mẹ. Bất ngờ và quá đớn đau vào đúng cái lúc lẽ ra mẹ hân hoan sung sướng vì hạnh phúc có con trên đời…
Được nhìn thấy con, mẹ gắng lấy lại động lực để sống. Lo lắng đè nặng lên vai, mẹ không biết con có phải chịu cùng mang căn bệnh quái ác đó như mẹ không? May mắn sao, trời vẫn còn thương người lành con nhỉ?! Con nhỏ bé thế, dễ thương thế, và trong sáng thế, ông trời chắc cũng không nỡ bắt tội con. Ngày ngày mẹ thầm cảm ơn trời đất về cái ơn huệ lớn lao mà đất trời đã dành cho con của mẹ…
Nhưng trời đất tốt thế, mà con người sao ác nghiệt thế con? Từ khi biết ba mẹ mang bệnh, tức là từ cái ngày con mới ra đời, ông bà cô chú… và tất cả mọi người trong gia đình nhà nội không cho ba mẹ được gần gũi bế ẵm con lấy một lần; cũng là vì mọi người lo cho con thôi, nhưng họ có hiểu không nỗi đau của mẹ? Mỗi khi được nhìn con đang trong vòng tay người khác mà mẹ không được quyền với tới, lòng mẹ quặn thắt; nhìn con phải tội nghiệp bú cái núm vú cao su cứng ngắt, mẹ lại thấy thương cho con, thấy khốn khổ cho mình. Mẹ thì ngày ngày vắt sữa đổ đi, con thì cứ ngày một còm cõi vì không hợp với sữa ngoài mà mẹ không sao làm khác được, vì mẹ biết nếu con bú mẹ, con sẽ khó lòng mà an toàn được…
Nuốt nước mắt vào trong, mẹ chẳng biết tâm sự cùng ai nỗi lòng người mẹ khốn nạn không đủ sức để lo cho con, có những lúc mẹ nghĩ đến cái chết, chết đi phải chăng mẹ sẽ không phải dằn vặt vì không lo được cho con chu toàn nữa? nhưng chết đi, mẹ cũng không được nhìn thấy con mẹ đang lớn lên từng ngày như thế nào? Mẹ biết gia đình nhà nội đủ sức lo cho con khôn lớn, nhưng mẹ vẫn lo lắng và sợ con vấp ngã trong cái cõi đời đen bạc này, rồi vòng tay nào sẽ dang ra che chở cho con mỗi khi con tủi phận, ai sẽ an ủi vỗ về khi con buồn khổ? Mẹ biết có thế mẹ cũng chẳng được làm những cái việc đơn giản thiêng liêng đó đâu, có thể vì mẹ không còn nhiều thời gian để bên con nữa, nhưng cũng có khi gia đình, ông bà, cô chú vẫn không cho mẹ con mình được gần nhau ngay cả khi con cần mẹ nhất… nghĩ thế, lòng mẹ lại tái tê, nhưng mẹ vẫn cứ phải gượng sống, sống để con khi lớn lên chỉ mang tiếng con của những người nhiễm AIDS thôi, chứ không phải là những người nhiễm HIV và tự tử…
Ngày mai con mẹ tròn một tuổi, một năm rồi mẹ sống mà không biết là mình đang sống. Ba con cũng ngày như già hơn trong sự dằn vặt của người mắc tội. Bệnh của ba cũng ngày càng trầm trọng hơn, và ba biết ba sẽ chẳng còn sống trên cõi đời này bao lâu nữa. Mẹ không muốn trách ba, vì có trách cũng chẳng làm lại được. Mẹ chỉ thấy thương, thương vì ba cũng đang trong nỗi khổ tâm như mẹ, không được gần con và không được sống tiếp để nhìn thấy con đang khôn lớn…
Rồi một ngày kia mẹ cũng sẽ như ba, cũng đến lúc mẹ cận kề cái chết. Cái chết sẽ mang mẹ về một nơi xa lắm, Mẹ chẳng tiếc gì, chỉ tiếc ở nơi đó mẹ chắng được thấy con…
Hôm nay là sinh nhật đầu tiên của con, lẽ ra mẹ phải vui mới đúng, nhưng sao nước mắt mẹ lại cứ rơi thế này? Ngoài kia tiếng mưa như đang nức nở thay tiếng lòng mẹ, mẹ tồi quá phải không con? Sao mẹ không thể cười trong ngày sinh nhật của con nhỉ? Con đang lớn, đang bi bô tập nói và đã biết bập bẹ hai tiếng mẹ, ba… Không biết mẹ có được sống đến ngày con nói một câu rằng… “Mẹ ơi con yêu mẹ”?...
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Xét nghiệm sớm HIV cho mẹ - Hướng tới loại trừ lây truyền HIV sang con Thứ Sáu, 26/01/2024, 13:00
- 7 dấu hiệu HIV ở nữ dễ nhầm lẫn với bệnh khác Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Cẩm nang những điều bạn cần biết về tình trạng trẻ bị nhiễm HIV Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Xác suất lây nhiễm HIV sau 1 lần quan hệ là bao nhiêu? Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Triệu chứng nhiễm HIV qua 3 giai đoạn Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- HIV có lây qua nước bọt không? Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Dấu hiệu nhiễm HIV sau 1 năm gồm triệu chứng gì? Có thể nhận biết nhanh? Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Xét nghiệm HIV Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Quan hệ với người nhiễm HIV bao lâu thì bị bệnh? Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Dấu hiệu HIV ở nam: Phát hiện sớm tăng cơ hội điều trị Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
Các tin khác
- Quảng Ninh - Gói quà tết trị giá 23,000 làm đảo lộn cuộc sống của người có HIV Thứ Sáu, 27/01/2006, 10:04
- Dạy tiếng Anh cho người sống chung với HIV/AIDS Thứ Hai, 23/01/2006, 11:39
- Chống AIDS bằng... sữa chua Thứ Sáu, 20/01/2006, 14:19
- Mỹ hỗ trợ VN điều trị bệnh nhân HIV/AIDS Thứ Năm, 19/01/2006, 16:57
- Mở rộng chương trình giảm giá thuốc phòng chống AIDS Thứ Ba, 17/01/2006, 19:55
- Phát hành cuốn sách về người phụ nữ nhiễm HIV ở Botswana Thứ Sáu, 30/12/2005, 11:52
- HIV ''gõ cửa'' vùng Cùa... Thứ Tư, 28/12/2005, 11:40
- Chị cần một mái nhà Thứ Năm, 22/12/2005, 17:23
- HIV kháng thuốc điều trị Thứ Tư, 21/12/2005, 15:50
- Thuốc đặc trị mới_ New ARV Thứ Hai, 19/12/2005, 16:31
- Thấy gì từ nỗ lực của Singapore trong việc ngăn chặn đại dịch HIV/AIDS? Thứ Ba, 13/12/2005, 17:37
- Tổ chức y tế thế giới xin lỗi vì không hoàn thành mục tiêu ''3 by 5'' Thứ Năm, 01/12/2005, 14:09